Giang Tiểu Li chỉ là một con cá muối* bình thường.
*Cá muối: ý chỉ những người không có chí tiến thủ, không tranh đời, không có tham vọng gì.
Tốt nghiệp đại học, không công việc, dựa vào việc viết quảng cáo cho công ty bình thường mới miễn cưỡng nuôi sống bản thân. Có thể viết quảng cáo tự nhiên cũng có thể viết hộ đủ loại bài tập và luận văn, thậm chí nàng còn mướn nhà gần đại học, mỗi ngày không có chuyện gì còn lên học thay người khác.
Về phần cha mẹ... Giang Tiểu Li nhìn thoáng qua, ba Giang mẹ Giang vẫn đang ở Quảng Đông du lịch.
Sau khi thả một đống rắm cầu vồng* cho sản phẩm của người ba kim chủ, Giang Tiểu Li đóng máy vi tính lại, nằm lên giường ngã đầu liền ngủ.
*Thả rắm cầu vồng: khen ngợi, nịnh nọt.
—— ở tương lai, Giang Tiểu Li từng vô số lần hối hận:
Trước khi ngủ nhất định phải đi WC trước! Tuyệt đối phải đi WC!
Giang Tiểu Li bị nghẹn tiểu đánh thức.
Nàng mơ mơ màng màng bò xuống giường, mắt cũng không mở, sờ soạng đi tới nhà WC, phòng này cũng không lớn, nàng cũng đã sờ hơn trăm lần, căn bản không xuất hiện bất kỳ vấn đề gì. Chỉ là hôm nay tựa hồ cũng không quá giống?
Đến nỗi nơi nào không giống nhau, Giang Tiểu Li đầu óc hỗn độn còn chưa kịp phản ứng. Thẳng đến khi nàng đẩy cửa ra, người bỗng rơi xuống mới hậu tri hậu giác phản ứng: Cửa phòng WC tại sao có ánh sáng đỏ?!
[Chào mừng đến với trò chơi trốn thoát!]
[Đang load phó bản...]
[Đing! Hoan nghênh tiến vào: Công viên giải trí Hồng Y~]
"Giang Tiểu Li! Đứng lại!" Tiếng tức giận khiển trách, Giang Tiểu Li run lên, đột ngột đứng dậy khỏi chỗ ngồi, mở to mắt, phát hiện trước mặt mình là một nữ giáo viên nghiêm túc đang cuộn tròn tờ giấy làm bộ muốn gõ lên đầu nàng.
Giang Tiểu Li trợn to hai mắt, trên bàn là cái gì? Sách toán? Một chồng đề cương thật dày với các loại đề thi thử khác nhau? Nàng đang nhìn thấy gì? 3 năm thi đại học 5 năm thi thử?! Giang Tiểu Ly hoài nghi mình vẫn chưa tỉnh ngủ, cũng không có nguyên nhân nào khác, bởi vì nàng căn bản không có ký ấn tượng gì về người cô giáo này!
"Giang Tiểu Li! Em điếc sao? Ra phía sau đứng!" Cô giáo đập sách xuống bàn, Giang Tiểu Li không dám thất thần, nhanh chóng đứng dậy đi về phía hàng sau, nàng là bị phạt đứng? Không đúng a, nàng không phải là một con cá mặn rảnh rỗi ở nhà sao? Tại sao lại quay về lớp mười hai, còn không phải là lớp mười hai trước đây?! Nàng không hề nhận ra được ai trong số các bạn học xung quanh, một nhóm người nhịn cười, trong khi một nhóm người khác liền trực tiếp bật cười.
Không phải, nàng không phải là đi nhà vệ sinh sao? Tại sao lại trở về lò luyện thi chứ ?! Chẳng lẽ nàng chết ngạt vì nín tiểu?? Không nên nha!
Trò chơi trốn gϊếŧ , nếu một trò chơi trốn gϊếŧ thì người chơi hẳn phải là người chết chơi chứ, phải không? Cái gì mà có thể hồi sinh lại sau khi vượt phó bản gì đó? Sách võ thuật cũng không phải thế này, đúng không? Nhưng nàng cũng chẳng làm gì cả, tại sao lại không thể giải thích được? Chỉ vì cửa nhà vệ sinh sáng lên ánh đèn đỏ?
Tỉnh táo, tỉnh táo... Giang Li nhìn quanh phòng học một vòng, thật tốt, một người nàng cũng không quen. Nàng không phải sống lại. Trò chơi trốn gϊếŧ, nghe tên thôi đã thấy nguy hiểm rồi, nếu là trốn gϊếŧ thì nhiệm vụ phải là sống sót đúng không? Nhưng trong cái trường này thì nguy hiểm ở nơi nào? Gϊếŧ người hàng loạt? Giang Tiểu Li nghĩ nghĩ, lại liên hệ với cái tên "Khu trò chơi Hồng Y", sân trường, khu trò chơi? Không có liên hệ nào a. Áo màu đỏ (hồng y) ... Là chỉ nàng nên mặc áo đỏ? Hay kẻ gϊếŧ người mặc áo đỏ?
Người theo chủ nghĩa giàu có dân chủ văn minh hài hòa- Giang Tiểu Li, hoàn toàn không nghĩ theo hướng linh dị thần quái, nên đã bỏ quên hoàn toàn nhắc nhở "Lệ quỷ áo đỏ" chỉ dành riêng cho người mới.
Lớp mười hai, đếm ngược thời gian chạy nước rút... Phía sau tấm bảng đen cũng là vẽ tranh cổ động thi vào trường đại học hãy cố gắng lên. Lão sư kia gọi nàng Giang Tiểu Li, nói rõ thân phận này là lấy tên gốc của nàng. Lớp mười hai, khu trò chơi, áo đỏ...
Bởi vì áp lực quá lớn, cho nên hẳn đến khu giải trí để chơi? Giải tỏa? Thời điểm đi khu vui chơi còn muốn mặc áo đỏ? Giang Tiểu Li đầu đầy dấu hỏi. Nàng thở dài trong lòng, cảm thấy mình thật không thích hợp làm trinh thám chút nào, một người không hề nhìn đến truyện trinh thám như nàng sao biết trò chơi trốn thoát này có ý gì?
Không hiểu được, suy nghĩ Giang Tiểu Li liền lệch hướng. Phó bản này, nếu nàng chết trong trò chơi, chẳng lẽ cũng chết bất đắc kỳ tử trong thật tế hay sao? Nàng vắt óc nghĩ về những gì nàng thấy trước đây, hình như... cũng có những người xui xẻo bị bóc trúng, vô cớ phải liên tục chạy trốn, nếu chết thì chết thật. Nhưng chẳng phải trong nhiệm vụ đó cũng có rất nhiều đồng đội tội nghiệp sao? Nhân vật chính còn có thể có tình yêu? Nhưng tình yêu của nàng ở nơi đâu? NPC?
—Có lẽ nàng không phải là nhân vật chính.
Giang Tiểu Li không khỏi vò đầu bứt tóc, khóe mắt thoáng thấy một đường parabol màu trắng hướng về phía mình, mang theo tiếng rống khó giải thích của giáo viên: "Giang Tiểu Li! Không biết bị phạt đứng thế nào sao? Bài thi của em đâu? Cũng đã là lớp 12 rồi!"
Giang Tiểu Li đã thoát khỏi lớp mười hai lâu rồi mà vẫn bị chửi sắp mặt như vậy, bị mắng đến mức khiến nàng nơm nớp lo sợ, vội vàng trở về chỗ ngồi, cầm lấy bài thi, mặc dù không biết đang nói đến tờ nào, nhưng bài thi này nằm ở phía trên, hơn nữa không có ghi chú gì nên nàng liền liếc qua, nhìn điểm số, 104? Đây không phải cũng đạt tiêu chuẩn rồi sao?
Ôm tâm tính như thế, Giang Tiểu Li thật cẩn thận nhìn bài thi trên bàn của cô gái hàng cuối cùng ——126?
Hạng 8.
Đây là lớp học gì nha? Nàng ở đây ... sẽ không phải vẫn cần hoàn thành kỳ thi đại học ấy chứ?
Chuông tan học rốt cuộc vang lên, Giang Tiểu Li hận không thể chạy như bay trở về chỗ ngồi nghỉ ngơi, thế mà cô giáo trên đài còn chưa nói xong, tuy dáng vẻ của cô giáo khá được, nhưng cũng thật dữ, dậy lên cảm giác của nàng khi đối mặt với giáo viên chủ nhiệm năm đó, nàng chỉ đành phải ngoan ngoãn tiếp tục đứng đó, cảm thấy đôi chân của mình cũng không còn là của mình nữa.
Cho đến khi cô giáo đi ra phòng học, nàng mới thở phào nhẹ nhõm. Giang Tiểu Li vội vã trở về chỗ ngồi ngồi một lúc, cô gái phía trước nàng đứng dậy, hình như là muốn đi vệ sinh, hai chân của Giang Tiểu Li tê rần, cả người gần như lao vào người cô gái, đυ.ng người lên bàn còn không nói, tự mình còn quỳ gối xuống sàn, trực tiếp làm một cái đại lễ.