Thiên Kim Thật Chỉ Muốn Làm Ruộng

Chương 45

Cô trò chuyện với cha một lát, đối mặt với mưa gió sắp ập đến, hai cha con đều bình tĩnh y nhau. Trò chuyện đến giữa chừng, điện thoại di động của Ngô Duyên vang lên, cô liếc một cái, lại là Tề Nhất Minh gọi đến.

Trên cơ bản, hoa quả bây giờ nhà họ Tề ăn đã bị núi Hòe bao trọn. Nhưng bình thường Tề Nhất Minh đều liên lạc với cha cô, rất hiếm khi trực tiếp gọi cho cô thế này.

Cô nhận cuộc điện thoại, lập tức nghe thấy Tề Nhất Minh lớn giọng nói.

“Đại tiểu thư của tôi ơi, cô có thiếu tiền thì cứ mượn chúng tôi này, dùng hoa quả trừ nợ là được rồi, sao phải cho người ta tới tận nơi bắt nạt.”

“Những cư dân mạng kia chẳng biết gì cả, bị coi thành vũ khí mà còn vui vẻ được, khiến tôi tức đến mức lập acc nhỏ chiến đấu với bọn họ cả một buổi tối.”

Đợi anh ta giải thích xong xuôi, Ngô Duyên mới biết tình huống như thế nào, cũng chỉ là tổ chương trình bắt đầu tạo đà cho buổi phát sóng trực tiếp ngày mai, thế là sắp xếp từng cái từng cái hot search.

Đây cũng là cơ hội mà Ngô Duyên đợi mấy ngày nay.

Cô khẽ nhếch miệng, nói: “Ngày mai anh cũng có thể xem phát sóng trực tiếp của tôi, tôi đảm bảo sẽ có rất nhiều trò hay để xem.”

Sau khi cúp điện thoại, Ngô Duyên rửa cho mình một đĩa hoa quả, chậm rãi ăn xong rồi mới bật máy tính lên, tìm kiếm tên Trình Sương Sương.

Trước mắt chương trình đã thả ra chút tin tức, bày tỏ trạm thứ nhất chính là núi Hòe. Một số thông tin về núi Hòe cũng bị bóc ra, mấy tháng trước núi Hòe được Ngô Duyên nhận thầu, trồng cây ăn quả, bán ra bên ngoài với giá cao ngất ngưởng. Ngô Duyên và Trình Sương Sương, hai cái tên này đặt chung một chỗ, không cần thêm dầu vào lửa, nhiệt độ đã tăng vọt.

Ngô Duyên ấn mở xem video hot nhất.

Hình như Trình Sương Sương trong video đang tham gia một buổi đấu giá, cô ta mặc một bộ lễ phục phiên bản giới hạn của mùa hè năm nay, trên đầu còn đội một chiếc vương miện nho nhỏ, tao nhã cao quý hệt như công chúa trong truyện cổ tích.

Dưới ánh đèn sân khấu, phóng viên đuổi theo hỏi thăm, micro giơ đến trước miệng cô ta: “Cô Trình, nghe nói cô đề cử núi Hòe làm trạm thứ nhất của [Cuộc Sống Thân Thương Của Tôi] cho tổ chương trình?”

Nghe thấy câu hỏi này, trên khuôn mặt thuần khiết của Trình Sương Sương lộ vẻ buồn rầu, cô ta chớp chớp mắt, đôi mắt to tròn trông thiện lương và vô hại.

“Đúng là tôi đề cử núi Hòe, tôi chỉ muốn giúp A Duyên một tay. Tôi đã nói với đạo diễn Lâm là đừng nói ra ngoài rồi, sao mọi người đều biết hay vậy? Chúng tôi thật sự không bất hòa, nếu như có thể, tôi còn muốn làm chị em tốt với cô ấy.”

Phóng viên nói rất nhanh: “Nghe nói Ngô Duyên còn nhân cơ hội bắt chẹt tổ chương trình, đòi một triệu tiền thuê sân bãi, số tiền này là cô bỏ ra sao?”

“Bắt chẹt?” Khi bị hỏi điều này, nét mặt của cô ta tràn đầy mờ mịt, mỗi một cọng lông mi đều toát ra vẻ vô tội: “Tôi không cảm thấy đó là bắt chẹt, nếu như tiền này có thể giúp đỡ cô ấy, tôi rất vui mừng, coi như là tôi hiếu kính cho cha đi.”

Cô ta mấy máy môi, nở nụ cười thiện lương vô tội, tiếng nói mềm nhũn tựa như đang làm nũng: “Được rồi, mọi người đừng nói lung tung, quan hệ của chúng tôi thật sự rất tốt, không tin ngày mai mọi người xem chương trình là biết rồi.”

Phỏng vấn vừa kết thúc, hot search lập tức bùng nổ!

Không có gì phải nghi ngờ, bản thảo tuyên truyền của tổ chương trình đều nghiêng về phía Trình Sương Sương, gần như muốn đắp nặn cô ta thành hóa thân của chân thiện mỹ. Dù sao vị này cũng mang theo tài chính gia nhập tổ quay, có thể nói là đại kim chủ, đương nhiên là đối tượng được tổ chương trình nâng niu.

[Tôi và Ngô Duyên là chị em, Trình Sương Sương ra mặt xóa tan tin đồn bất hòa.]

[Không so đo hiềm khích lúc trước, vẫn đề cử núi Hòe, Trình Sương Sương dùng hành động trợ giúp Ngô Duyên.]

[Tiền thuê sân bãi cao ngất ngưởng? Ngô Duyên ác ý bắt chẹt? Trình Sương Sương đích thân ra mặt trả lời: Không phải bắt chẹt, chỉ là hiếu kính cho trưởng bối.]