Tiêu Duật Minh đưa cô đi gặp một vài cô gái tự nhận là đã từng bị Hạ Lan Thác chơi đùa, mỗi người đều có thân hình cực phẩm, khi nghe thấy tên của Hạ Lan Thác, bọn họ đều phấn khích đến mức không ngừng phàn nàn về việc anh đã đối với họ vô cùng tàn nhẫn, người đàn ông quyến rũ đó đã rút dươиɠ ѵậŧ ra một cách hung bạo và ném họ như những con búp bê giẻ rách sau khi trút bỏ du͙© vọиɠ, khiến họ bị tổn thương nặng nề về thể chất và tinh thần, đến tận bây giờ vết thương vẫn đang rỉ máu.
Điều khiến Bạch Vũ Ngưng ấn tượng nhất là một hoa khôi của một trường khác.
Khi họ đến nhà gặp cô ấy, cô ấy đang nằm trên ghế sô pha trong phòng khách dang rộng hai chân, váy kéo lên đến eo, một gã vạm vỡ đang nhéo eo cô ấy, dươиɠ ѵậŧ đen dày cộp ra vào trong âʍ ɦộ non nớt của nữ sinh một cách hung hãn.
Cảnh này gần giống như đóng phim AV, nhưng đáng tiếc Bạch Vũ Ngưng là tiểu thư, lớn lên cũng chưa từng xem qua AV nên hễ nhìn thấy cảnh tượng như vậy, cô lập tức cảm thấy rất khó chịu.
Nữ sinh duỗi thẳng hai chân, không chút lưu tình ngẩng đầu nhìn bọn họ, trong miệng còn ngậm một cây kẹo que, nhưng sắc mặt lại rất bình tĩnh, không hề có một tia du͙© vọиɠ, nói
“Các cậu nhìn xem, sau khi làʍ t̠ìиɦ cùng Hạ Lan Thác, tôi cũng không có cảm giác mình bị người khác hành hạ bất kể kẻ đó có hung hăng côn đồ đến mức nào. Để tôi nói cho cậu biết một bí mật, khi côn ŧᏂịŧ thô to của Hạ Lan Thác cương cứng, sẽ tạo ra những cú va chạm kinh người đó, những cơn cực khoái thông thường được không thể so sánh với cảm giác khi cây gậy khổng lồ cực phẩm đó đút vào trong lỗ nhỏ được! Chỉ cần cậu làʍ t̠ìиɦ với anh ta một lần, cuộc sống của cậu sẽ bị anh ta hủy hoại, sau khi anh ta chơi chán ngấy cơ thể của cậu, anh ta sẽ nhẫn tâm vứt bỏ cậu đó, cho dù cậu có quỳ xuống cầu xin anh ta, anh ta cũng sẽ không quay đầu lại."
"Không, cậu nói nhảm cái gì vậy, Thác ca ca không phải loại người như vậy!"
Bạch Vũ Ngưng không khỏi lắc đầu, buột miệng nói "Anh ấy cư xử nho nhã lễ độ như vậy, ngay cả tay của tôi cũng chưa từng chạm qua, anh làm sao có thể là loại ác quy dơ bẩn như lời cậu nói chứ!"
"Ha ha, cậu là người yêu hiện tại của Lan Thác? Hay là, đồ chơi tìиɧ ɖu͙©?" Hoa khôi trường nhìn Bạch Vũ Ngưng, lộ ra một tia ghen tị cùng nụ cười đồng tình kỳ quái "Tôi nói cho cậu biết, đối với loại người như cậu, Hạ Lan Thác sẽ không trực tiếp đưa cậu lên giường, anh ta sẽ săn lùng trái tim của cậu, khiến cậu từng chút một yêu anh ta, cho đến khi cậu điên cuồng mê luyến, anh ta sẽ ăn tươi nuốt sống cậu, đồng thời hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ nɧu͙© ɖu͙© trên thể xác và linh hồn của cậu.
Thật đáng thương, nhìn thân thể mảnh khảnh của cậu kìa, chơi một lát nhất định sẽ ngất đi, Thác ca ca không thích xác chết, nhìn bề ngoài của cậu chính là loại tiểu bạch thỏ vô cùng thuần khiết không biết tình thú, làm sao thỏa mãn du͙© vọиɠ của nam nhân. "
Vừa nói, hoa khôi vừa tát mạnh vào mông gã đàn ông và hét lên "Mạnh lên! Mạnh lên cho tôi!"
Người đàn ông đầu trọc thở hổn hển mồ hôi đầm đìa, âʍ ɦộ của nữ sinh bị dươиɠ ѵậŧ đen chơi đến sưng tấy, nhưng trên mặt cô gái vẫn không có chút kɧoáı ©ảʍ nào.
"Rất nhiều người nói rằng Hạ Lan Thác là một con quỷ, điều đó không thể không có căn cứ." Tiêu Duật Minh lo lắng cho Bạch Vũ Ngưng.
Trái tim của Bạch Vũ Ngưng đang dần sụp đổ ... Thật sao? Hạ Lan Thác có thực sự là một người đàn ông tồi tệ khủng khϊếp như vậy không? Thực sự chỉ săn lùng cô cho vui? Chơi cho tới khi biến cô thành một trong những món đồ chơi tìиɧ ɖu͙© chán ngấy chẳng thấy thỏa mãn nữa thì vứt bỏ như cái giày rách sao?
Thật kinh khủng.
Thấy vẻ mặt sợ hãi của Bạch Vũ Ngưng, Tiêu Duật Minh tha thiết thuyết phục cô "Trước khi cậu bị mắc kẹt trong bùn lầy dơ bẩn, hãy nhanh chóng chia tay với Hạ Lan Thác, nếu không, cậu sẽ phải chịu số phận thể thảm như vậy!"