Anh Em Tốt Của Bạn Trai Là Cầm Thú

Chương 10: Dùng quả dưa chuột nhét vào trong lỗ huyệt ngứa ngáy (H)

Bạch Vũ Ngưng thở hổn hển cầu xin “Mong anh….“, hãy đến và xoa bóp bộ ngực lớn của tôi, mau đến đây, đừng đi!

Chỉ tiếc là vừa mở miệng Bạch Vũ Ngưng đã không có dũng khí để nói tiép, lý trí của cô ngăn cản cô nói ra nửa câu sau.

Tần Lãm biết tiểu da^ʍ nữ này không thể chịu đựng được nữa, vì vậy cố ý cười nhạo cô một cách ác ý "Nếu em không phải là một con đĩ, thì hãy tiếp tục nấu món ăn của mình đi, anh sẽ không làm phiền em nữa."

Vừa dứt lời, Tần Lãm vừa đưa tay cầm dươиɠ ѵậŧ to lớn của chính mình, dưới ánh mắt thèm thuồng của Bạch Vũ Ngưng, anh di chuyển tay lên xuống, bộ dáng không có chút gì như đang khoe khoang mình có một cây gậy lớn có thể làm giống cái mê mẩn, không chỉ dừng lại ở đó anh còn dùng ngón tay mảnh khảnh vuốt ve hai túi tinh hoàn nặng trĩu, sau đó lại cào cào rãnh vành trên qυყ đầυ để tìm kɧoáı ©ảʍ, qυყ đầυ cỡ quả trứng ngỗng liên tục tiết ra dịch nhầy nhớp nháp khiến Bạch Vũ Ngưng khát khô cả cổ.

Tần Lãm cố ý vung vẩy đũng quần, để vũ khí lớn màu đỏ tím đung đưa trước mặt Bạch Vũ Ngưng, phô trương sức mạnh của mình, đồng thời hơi ngẩng cổ lên, yết hầu của anh trượt lên trượt xuống, phát ra tiếng thở hổn hển và âm thanh nghẹn ngào đầy hưởng thụ "A ... ừm, tuyệt..."

Bạch Vũ Ngưng nhìn dươиɠ ѵậŧ lớn đến sắp khóc, nước trong âʍ ɦộ không ngừng tiết ra theo bản năng, không thể ngăn được.

"Đang nhìn cái gì! Quay đầu đi nấu cơm đi!" Tần Lãm hung hăng gầm gừ với cô.

Bạch Vũ Ngưng cạn kiệt tất cả lý trí, run rẩy quay đầu lại, vén chiếc quần mà Tần Lãm đã tụt xuống chân lên, kéo thẳng áo ngực, giấu bộ ngực to đang ngứa ngáy của mình vào trong áσ ɭóŧ, sau đó liều mạng cố gắng tập trung thái rau.

Chiếc qυầи ɭóŧ ướt sũng cọ sát vào lỗ thịt non nớt, ngứa ngáy điên cuồng, núʍ ѵú cương cứng áp sát vào lớp vải áσ ɭóŧ, khó chịu quá, bàn tay cầm dao làm bếp của Bạch Vũ Ngưng lại run lên, chưa nói đến phía sau cô còn có một cơ thể cường tráng toát ra nội tiết tố nam gợi cảm vẫn đang thủ da^ʍ, tiếng thở hổn hển the thé gợi cảm không ngừng phát ra từ phía sau xâm chiếm tứ chi của cô.

Bạch Vũ Ngưng khó chịu kẹp chặt hai chân nhưng âʍ ɦộ của cô càng trống rỗng, cô cố gắng chà xát đôi chân của mình nhưng cơn ngứa vẫn không dịu đi mà trở nên tồi tệ hơn, cô phải làm gì đây ... Cô không thể phản bội bạn trai của mình được!

Cô thực sự muốn lao ra khỏi bếp ngay bây giờ, sau đó hé đôi môi ướŧ áŧ và nóng bỏng của mình cầu xin bạn trai Hạ Lan Thác rút dươиɠ ѵậŧ ra yêu thương mình, hoặc trực tiếp cởϊ qυầи của anh ra rồi ngồi xuống dươиɠ ѵậŧ lớn của anh và tự di chuyển, nhưng làm sao cô ấy dám? Nếu Hạ Lan Thác biết âʍ ɦộ của cô dâʍ đãиɠ đói khát như vậy, nhất định sẽ coi cô như một con quái vật, cho dù cô có chết cũng không muốn bị Hạ Lan Thác coi như một con quái vật...

Làm sao bây giờ, âʍ ɦộ ngứa quá! Cô một giây cũng không chịu nổi!

Lúc này Bạch Vũ Ngưng mới chú ý tới dưa chuột đặt trong rổ rau bên cạnh, những quả dưa chuột dày cộm đầy gai nhỏ và u cục lập tức khiến cô run lên.

Bạch Vũ Ngưng như nhìn thấy cọng rơm cứu mạng, cô nuốt một ngụm nước miếng, cố gắng làm ra vẻ bình thường, sau đó hét lên với người con trai phía sau "Tần Lãm, cút ra ngoài!"

"Tại sao em lại đuổi tôi ra?"

"Anh làm gián đoạn tôi nấu cơm!" Bạch Vũ Ngưng cố hết sức dùng ngữ khí nghiêm khắc nói.

"Tôi làm sao lại làm phiền tới em chứ? Tôi thủ da^ʍ, em nấu cơm, mỗi người một việc!"

"Anh gây ồn quấy rầy tôi! Cút đi!" Bạch Vũ Ngưng không thể phản bác ý nghĩ điên rồ trong đầu lúc này.

Chỉ cần Tần Lãm ra ngoài là cô có thể dùng quả dưa chuột dày cộp đó nhét vào trong lỗ huyệt ngứa ngáy của mình, tuy rằng dưa chuột lạnh hơn một chút, không ngon bằng đại dươиɠ ѵậŧ nhưng ít nhất sẽ không khiến cô cảm thấy tội lỗi khi phản bội bạn trai mình.