Có thời gian đệm ba giây này, khinh công khí lực nhanh chóng khôi phục, Tần Mạch xoay người nhanh chóng đi ra khỏi viện, hơn mười con tiểu quái đuổi theo cậu đánh mạnh, lại hết lần này tới lần khác không đến gần được thân thể của cậu.
Chỉ thấy bạch y kiếm khách nhẹ nhàng bay vào sâu trong rừng cây, một đám tiểu quái theo dõi bóng lưng cậu, nhanh chóng biến mất trong tầm mắt mọi người.
Mà kiếm khách Phong Thanh Diệp đồng dạng phụ trách dẫn quái, đã sớm chết dưới sự vây đánh của tiểu quái hậu viện.
"Cậu ấy thế mà chưa chết...” Phong Thanh Diệp không biết nên dùng biểu tình gì nói ra những lời này.
"Chưa chết?" Kính Hoa Thủy Nguyệt đánh thủ lĩnh ở lầu hai cũng vô cùng khϊếp sợ, thò đầu ra nhìn xuống dưới lầu một chút: “Nhiệm vụ này độ khó ba sao, người dẫn quái bình thường đều sẽ trực tiếp treo máy, làm sao cậu ấy còn sống được?”
“Không phải chứ?” Tiếu Lý Tàng Đao cũng vô cùng kinh ngạc: “Bị hơn mười con tiểu quái đuổi theo chạy, trang bị kém như vậy, cậu ấy còn có thể sống sót hả?”
Mặc Ngân chẳng những có thể sống sót, hơn nữa còn sống rất tốt.
Lượng máu của cậu vẫn ở trạng thái đầy máu 100%, điều này chứng tỏ đám tiểu quái đuổi theo cậu tiến vào rừng cây cũng không tạo thành thương tổn gì đối với cậu. Nói cách khác, cậu thủy chung duy trì khoảng cách an toàn với tiểu quái.
"Cậu ấy có thể khống chế tốt khoảng cách với tiểu quái, hiển nhiên là dùng hiệu quả đóng băng của kiếm khách Thiên Dương nhị liên.”
Phong Thanh Diệp tâm tình phức tạp nói: “Nếu như vừa rồi đánh ra liên kích chỉ là trùng hợp, vậy hiện tại thì sao? Cậu ấy khống chế khoảng cách của tiểu quái tốt như vậy, vừa chuồn quái vừa có thể đánh ra liên kích thiên dương... Người này tuyệt đối không phải là người mới, phải không? "
“Quả thật không giống tân thủ.”
Kính Hoa Thủy Nguyệt dừng một chút: “Nhưng nếu cậu ấy là cao thủ, lúc tôi hỏi vì sao cậu ấy lại nói mình là người mới?”
“Chẳng lẽ muốn cố ý che dấu thân phận?” Phong Thanh Diệp suy đoán: “Lúc nội trắc ở Kiếm phái Hàn Hoa ra không ít đại thần, có lẽ cậu ấy không muốn để cho người khác nhận ra, mới cố ý nói mình là tân thủ.”
“Cũng có thể.” Kính Hoa Thủy Nguyệt như có điều suy nghĩ gật đầu.
Đang nói, lượng máu của Mặc Ngân trong nháy mắt từ 100% rơi xuống 0%, ảnh đại diện cũng tối sầm lại.
Kính Hoa Thủy Nguyệt vô cùng kinh ngạc: "Đây là làm sao vậy?”
Nếu như là bị tiểu quái cắn chết, dù sao cũng phải có quá trình chậm rãi rớt máu. Lượng máu của Mặc Ngân trong nháy mắt đã trống rỗng, chẳng lẽ gặp phải Boss hoang dã rồi bị một cái tát đánh chết?
Kết quả, kênh đội ngũ xuất hiện một dòng chữ nhỏ khiến Kính Hoa Thủy Nguyệt dở khóc dở cười.
Mặc Ngân nói: “Tôi rơi xuống vách đá.”“
Kính Hoa Thủy Nguyệt: "...”
Phong Thanh Diệp: "...”
Tiếu Lý Tàng Đao: "...”
Yhế mà lại phạm phải loại sai lầm cấp thấp như "Ngã xuống vách núi ngã chết", người này chẳng lẽ thật sự là tân thủ? Nhưng tại sao, hành động của cậu cho người ta một loại ảo tưởng "nước chảy mây trôi" như thế?
Mặc Ngân: "Đường trở về đi như thế nào?”
Ba người hai mặt nhìn nhau.
Vừa rồi còn thảo luận vị cao thủ này có phải cố ý giấu diếm thân phận hay không, kết quả đây lại là một Tiểu Bạch rơi xuống vách núi, ngay cả đường về cũng không biết sao?
Phong Thanh Diệp cười gượng nói: "Anh bạn, cậu trở về chủ thành sống lại, trực tiếp giao nhiệm vụ đi.”
Mực: "Không có tùy chọn này.”
Phong Thanh Diệp kinh ngạc: "Sao lại không có? Sống lại tại chỗ, sống lại gần đó, hồi sinh chủ thành, ba lựa chọn a!"
Mặc Ngân: "Chỉ có hai cái đầu tiên.”
Phong Thanh Diệp không nói gì: "Không phải cậu chưa mở thành phục sinh đấy chứ?”
Mặc Ngân: "Mở điểm phục sinh chủ thành như thế nào?”
Phong Thanh Diệp quả thực muốn sụp đổ!
Thao tác của người này nhìn qua quả thật giống cao thủ, nhưng vấn đề hỏi lại đặc biệt tiểu bạch. Vừa rồi còn đắm chìm trong phỏng đoán lai lịch của cao thủ, hiện giờ đối với vấn đề này hắn nhất thời cũng không biết nên trả lời thế nào. Trầm mặc một lát, Phong Thanh Diệp mới kiên nhẫn giải thích: "Năm đại chủ thành trong trò chơi là khu bảo tồn hòa bình, mỗi khi đến một chủ thành sau đó đối thoại với thành chủ, có thể mở ra điểm phục sinh của thành phố này, sau khi tử vong trực tiếp trở lại chủ thành.”