Quân Hôn Chớp Nhoáng: Người Thừa Kế Hào Môn Kéo Tôi Đi Lĩnh Chứng

Chương 19.1: Bất ngờ

Cô hưởng thụ sự theo đuổi của cấp trên, sự sủng ái của cấp trên, được tặng hoa, tặng quà, cô cũng sẽ thu nhận hết, nhưng nhiều lắm cũng chính là cùng cấp trên hôn môi, phòng tuyến cuối cùng kia, cô vẫn còn giữ lại.

Không phải cô quá trong trắng, mà là cô đang nâng cao khẩu vị của Chu Hồng Lâm.

Điều cô muốn, cũng không phải là làʍ t̠ìиɦ nhân không thể nhìn thấy ánh sáng, mà là vợ của Chu Hồng Lâm.

Tuy nhiên, Chu Hồng Lâm và vợ mình yêu nhau nhiều năm, họ vẫn là bạn học đại học, người tên Hải Linh trước kia cũng là giám đốc tài chính của công ty này, nhưng khi cô vào công ty, Hải Linh đã từ chức ở nhà làm nội trợ.

Diệp Giai Ny chưa từng gặp qua Hải Linh, thông qua đồng nghiệp cũ của công ty, cô biết sau khi Hải Linh kết hôn một năm liền sinh con trai là Chu Dương, sau đó vẫn ở nhà nuôi con, còn nói sau khi Hải Linh sinh con trai xong, dáng người biến dạng, người cũng mập như quả bóng.

Cô cũng không ít lần nghe Chu Hồng Lâm phàn nàn vợ mập như một con heo.

Diệp Giai Ny ở trong lòng oán thầm, Hải Linh thật sự là một người phụ nữ ngu xuẩn, cho dù gả cho người khác cũng phải chú ý bảo trì vóc dáng nha, mập thành quả bóng, đàn ông nào còn có thể thích cô ta?

Cũng đừng trách cô thông đồng với giám đốc trước, đó cũng là do Hải Linh không biết duy trì vóc dáng đẹp đẽ của mình, khiến giám đốc Chu đối với cô ta đảo ngược khẩu vị, còn cả ngày bại gia, tiêu xài hoang phí.

Nếu Hải Linh tiêu ít một chút, tiền của giám đốc Chu cũng có thể tiêu nhiều hơn một chút trên người cô rồi.

Nhắc tới Hải Linh, Chu Hồng Lâm nhất thời ghét bỏ nói: “Cô ấy chính là một con heo, anh nhìn thấy cô ấy là hết muốn ăn rồi, nếu không phải vì cho con trai một gia đình trọn vẹn, anh đã sớm ly hôn với cô ấy rồi.”

Ngược lại dáng người em vợ bảo dưỡng rất tốt, tuổi lại trẻ cũng xinh đẹp hơn Hải Linh, hai chị em bọn họ rõ ràng đều xuất thân từ nông thôn, nhưng khí chất của Hải Đồng so với Hải Linh đều cao quý hơn một chút.

Đương nhiên, trước kia Hải Linh cũng có cỗ cao quý kia, nhưng hiện tại mập thành như vậy, đã mập rồi nên hủy đi tất cả.

Hải Linh không biết chồng mình đã sớm thông đồng với thư ký nhỏ thành gian, cô ấy chỉ biết chồng mình có một thư ký nhỏ ở bên cạnh, nên cho dù ở trong điện thoại nghe thấy giọng nói ngọt ngào của thư ký nhỏ kia, cô ấy cũng không nghĩ nhiều, cô đem con trai đặt lại vào xe đẩy trẻ em, sau đó tiếp tục đẩy con trai đi.

Nhưng bởi vì cô không chú ý đến lề đường, nên xe đẩy đã đâm vào một chiếc Maybach đậu ở bên đường.

Xe đẩy của đứa trẻ đâm vào, chiếc xe sang trọng bị hư hỏng rất nhẹ, nhưng cũng cào vào thân xe, cô nhìn thấy rõ ràng biển số xe, liền sợ hãi.

Trùng hợp thay, chủ sở hữu của chiếc xe đã trở lại, khi nhìn thấy cảnh này, anh ta bước nhanh tới.

“Tiên sinh, thực xin lỗi, thực xin lỗi.”

Hải Linh lên tiếng xin lỗi.

Đó là một người đàn ông chắc khoảng 34, 35 tuổi, mặc toàn cây đen, ngũ quan đoan chính, nhưng trên mặt bên phải lại có một vết sẹo, làm cho anh ta nhìn qua có chút dọa người, Chu Dương còn nhỏ tuổi nên vừa nhìn thấy anh ta, liền sợ tới mức xoay người về phía Hải Linh vươn bàn tay nhỏ bé ra muốn mẹ ôm mình.

Người đàn ông mặt sẹo nhìn vào xe của mình, thấy Hải Linh mang theo một đứa trẻ, mặc dù sắc mặt không tốt, nhưng cũng không lớn tiếng mắng chửi, chỉ trầm giọng nói: “Để lại số điện thoại liên lạc của cô đi, chờ xe của tôi đi sơn lại lần nữa, chi phí mất bao nhiêu thì tôi sẽ tìm cô để bồi thường.”

“Tiên sinh, thực xin lỗi.”

Người đàn ông mặt sẹo im lặng, nói: “Sự việc đã xảy ra, nói xin lỗi cũng vô dụng, sau này đi đường nhớ cẩn thận hơn một chút, cạo xe của tôi, cô phải bồi thường, nhưng nếu lỡ như bị đâm vào là con của cô, thì người đau lòng chính là cô.”

“Vâng, vâng, là lỗi của tôi, sau này tôi sẽ cẩn thận hơn.”

Hải Linh lấy điện thoại di động ra: “Tiên sinh, anh đọc số điện thoại của anh cho tôi, để tôi gọi cho anh, sau đó anh giữ lại số điện thoại của tôi, chờ xe của anh sửa xong, tốn bao nhiêu tiền, tôi sẽ bồi thường cho anh.”

Người đàn ông mặt sẹo đã đọc số của mình.

Hải Linh gọi tới, chờ chuông reo, cô mới cúp máy.

“Quý họ của cô là?”

“Tôi họ Hải, tên là Hải Linh.”

Người đàn ông mặt sẹo sau khi ghi chú tên của Hải Linh, liền vung tay lên: “Được rồi, cô đi trước đi.”

Hải Linh một lần nữa xin lỗi, rồi vội vàng đẩy con trai rời khỏi hiện trường.

Lần này về nhà chắc chắn bị chồng mắng chết.