Quân Hôn Chớp Nhoáng: Người Thừa Kế Hào Môn Kéo Tôi Đi Lĩnh Chứng

Chương 6: Bạn thân

Hải Đồng cười nói: “Anh họ cậu đã có bạn gái, mình tìm anh ấy để làm gì? Giấy chứng nhận kết hôn của mình đã được cấp luôn rồi, giờ hối hận cũng không kịp! Chỉ là cậu nhất định phải giúp mình giữ bí mật, đừng để chị mình biết sự thật, kẻo chị mình buồn.”

Thẩm Hiểu Quân: “.....”

Người bạn thân này của cô ấy, thực sự là quá can đảm thật đáng khen ngợi.

“Những nữ chính trong tiểu thuyết đều là kết hôn chớp nhoáng với tỷ phú, Đồng Đồng, người cậu kết hôn chớp nhoáng cũng vậy sao?”

Dứt lời, Hải Đồng liền vỗ vỗ mình tốt một cái, cười nói: “Tiểu thuyết trong cửa tiệm chúng ta, cậu đều đọc hết rồi phải không, đúng là mơ mộng hão huyền, tùy tùy tiện tiện có thể kết hôn với một tỷ phú à, cậu nghĩ là tỷ phú ở khắp mọi sao?”

Thẩm Hiểu Quân sờ sờ nơi bị bạn thân mình đã vỗ, cảm thấy cô ấy nói cũng đúng, sau khi thở dài sâu một hơi rồi mới hỏi: “Nhà chồng cậu mua ở đâu?”

“Danh Uyển Hoa Viên.”

“Vậy thì tốt. Môi trường ở đó tốt, giao thông thuận tiện, cách cửa tiệm của chúng ta không xa. Chồng cậu làm việc cho công ty nào? Nếu anh ấy có thể mua một căn nhà ở Quản Thành, hay là một tiểu khu cao cấp như Danh Uyển Hoa Viên, thì thu nhập của anh ấy nhất định rất cao, số tiền phải trả hàng tháng là bao nhiêu? Anh ấy có cần cậu giúp đỡ trả tiền thuê không?”

“Đồng Đồng, nếu anh ấy nhờ cậu giúp trả nợ, vậy cậu phải bảo anh ấy thêm tên cậu vào giấy chứng nhận bất động sản, nếu không cậu sẽ gặp bất lợi. Nói trắng ra là, nếu hai người quan hệ không tốt, ly hôn, căn nhà kia sẽ không thể chia được, vì đó là tài sản của anh ấy trước hôn nhân.”

Hải Đồng nhìn bạn thân hai lần, nói: “Cậu và chị tớ nghĩ y như nhau, căn nhà kia là anh ấy tự bỏ tiền ra mua, không cần trả tiền thuê nhà, mình cũng không phải tốn một xu nào, nên không tiện bảo anh ấy thêm tên mình vào giấy chứng nhận bất động sản.”

Thẩm Hiểu Quân nói: “Chỉ cần tình cảm vợ chồng tốt là được, ngược lại cũng không sao cả.”

Hải Đồng chợt nhớ tới, căn nhà bây giờ của chị gái cô cũng là anh rể mua trước hôn nhân, thế chấp cũng là anh rể trả, nhưng chi phí trang trí tất cả đều là tiền của chị gái cô, nhưng anh rể vẫn chưa thêm tên chị gái cô vào giấy chứng nhận bất động sản.

Hải Đồng nghĩ đến bây giờ anh rể luôn chỉ trích chị gái cô chỉ biết tiêu tiền không biết kiếm tiền, trong lòng cô rất lo lắng.

Ngày khác có cơ hội, cô phải nhắc nhở chị gái mình.

Hải Đồng mãi đến 11 giờ đêm mới đóng cửa.

Nhà Thẩm Hiểu Quân rất gần cửa hàng, buổi tối lại có người thân mời cô ấy ăn cơm, nên Hải Đồng bảo cô ấy về nhà trước.

Đóng cửa hiệu sách lại, Hải Đồng lấy chìa khóa xe ra khỏi túi quần, đi về phía chiếc xe điện của cô.

Cô đi xe điện, mất hơn hai mươi phút mới về tới nhà chị gái, khi dừng xe lại, cô mới nhớ mình đã chuyển nhà.

Cô ngửa đầu nhìn lên tầng lầu nơi có nhà của chị gái, khi thấy đèn trong nhà chị gái đã tắt, Hải Đồng cảm thấy có chút mất mát, chung quy cô cũng không muốn quấy rầy một nhà ba người của chị gái, nên lái xe điện rời đi.

Đến khi cô trở lại Danh Uyển Hoa Viên thì đã là rạng sáng.

Cô đẩy cửa bước vào, trong phòng hoàn toàn tối om, không có một tia ánh sáng nào.

Cô lấy đồ ngủ ra khỏi vali, tắm nước nóng, Hải Đồng mệt mỏi nên cô ngã xuống giường và đi ngủ.

Cùng lúc đó, khách sạn Quản Thành.

Chiến Dận dưới sự vây quanh của vệ sĩ, anh đi ra khỏi khách sạn lớn thuộc sở hữu của công ty anh.

Anh vừa đàm phán một số lượng lớn công việc kinh doanh với một khách hàng lớn, khách hàng được sắp xếp ở phòng tổng thống trong khách sạn, anh nhớ tới hôm nay mình mới đi lĩnh chứng và mình mới lấy vợ, nên anh quyết định đi về nhà một chuyến.

“Đại thiếu gia, là ở trang viên hay là biệt thự đỉnh núi?”

Trang viên là nhà cũ của Chiến gia, biệt thự trên đỉnh núi là một biệt thự lớn dưới danh nghĩa của Chiến Dận, hàng ngày anh ấy đều ở trong biệt thự trên đỉnh núi kia, ngẫu nhiên anh ấy mới về nhà cũ Chiến gia để cùng cùng các trưởng bối ăn một bữa cơm, làm tròn đạo hiếu.

“Đi Danh Uyển Hoa Viên.”

----------

*Vì truyện này có bối cảnh nhà hào môn, với gia đình đông con cháu nhiều thế hệ, xưng hô sợ loạn.

Nên mình sẽ để nguyên Hán Việt mấy từ thiếu gia, đại thiếu gia gì đấy thay vì gọi là cậu chủ này nọ, vì nhà họ Chiến đông con cháu.

Còn mấy từ Hán Việt khác thì mình sẽ xét theo ngữ cảnh mà đổi nha :))