PetexVegas: Chỉ Thương Em

Chương 6

Trải qua một đêm ân ái nồng nhiệt, tình nhân của Vegas thỏa mãn rời đi. Căn nhà chìm vào sự im lặng vốn có của nó.

Đến trưa anh mới thức dậy, mệt mỏi bước xuống lầu định gọi Pete nấu cho mình tô cháo. Dù gì đi chăng nữa thì bổn phận nấu ăn là của em, nhưng hôm nay hắn thấy thật lạ. Tại sao căn nhà lại im lặng thế này ?

Bình thường chỉ có người giúp việc làm theo giờ đến đây để dọn dẹp phòng ốc, chăm sóc vườn hoa. Còn những công việc còn lại như cho mấy con cá cảnh ăn, nấu ăn là của Pete. Cả ngôi nhà chìm trong sự im lặng, không cơ chút hơi ấm của con người khiến cho Vegas cảm thấy thật khó hiểu.

"Pete! Cậu ở đâu rồi mau ra đây, ra đây nấu cho tôi ăn mau lên!"

"Chẳng phải cậu yêu tôi lắm sao, mau ra đây đi. Tôi không có giỡn đâu, ra đây mà nấu ăn cho tôi. Có tin là tôi sẽ nói với ba mẹ không, này cái đồ lười biếng".

Mở cửa phòng, anh vừa chửi vừa ngạc nhiên. Căn phòng duy nhất ở tầng ba mà anh không thèm lên từ lúc kết hôn với cậu bây giờ trống không, mở tủ quần áo cũng không còn một món gì trong đó. Anh liền cảm thấy hơi lo sợ.

Pete bỏ đi rồi.

Vegas một lần nữa vội vàng chạy xuống lầu, nhìn lướt qua phòng bếp, không có dáng người nhỏ nhắn đang lúi cúi, bận bịu chuẩn bị bữa sáng cho anh nữa, chú chó con mà em mang về tuần trước cũng chẳng thấy đâu. Có lẽ cũng bị mang đi rồi.

Ánh mắt của anh thấy được tờ giấy và một bức thư để ngay ngắn trên bàn, trước khi đi em vẫn không quên cắm một bó hoa hồng thật đẹp vào bình thủy tinh. Lá thư được bình hoa đè lên như thể em muốn cho anh thấy nó ngay lập tức.

Mở lá thư ra, đập vào mắt của Vegas là ba chữ ngắn gọn : ĐƠN LY HÔN.

Pete có lẽ đã khóc khi viết lá đơn này, có một vài chữ bị nhòe đi bởi nước mắt. Một chữ ký màu đỏ chói mắt hiện ra, có một chút bị nhòe mực.

Hắn mở bức thư ra, Pete ghi ngắn gọn vài câu.

" Gửi anh!"

"Em rất vui khi được kết hôn với anh, nhưng em cảm thấy tình cảm của mình trao cho anh giống như muối bỏ vào bể. Dù em có cố gắng như thế nào thì anh vẫn không thấy được tình yêu của em, thôi thì em trả anh về với tự do, về với người mà anh yêu thương nhất. Em không đòi hỏi gì từ anh cả, việc ly hôn của chúng ta em sẽ tự mình nói với ba mẹ hai bên.

Em đã nấu sẵn thức ăn, ướp thịt và cá để sẵn trong tủ lạnh. Anh nhớ ăn uống đầy đủ, đừng có cố sức quá và đừng uống rượu nữa. Nó không tốt cho bao tử anh chút nào, chúc anh hạnh phúc!"

Vegas nhíu mi, anh đang định lấy điện thoại ra gọi cho Pete thì một cô nhân tình khác gọi đến. Và người đó là June.

"Alo~ cục cưng à, anh mau đến đón em đi. Có một cái túi hàng hiệu mới được ra mắt, em muốn mua. Vegas mua cho em nhé~nhé!"

"Em đợi xíu , anh qua đó đón em ngay nhé cục cưng".

Anh trả lời nhân tình xong rồi lại nhìn tờ đơn ly hôn, trong lòng có chút khó chịu. Ai cho cậu đi mà đi?

Muốn dùng cách này để cắt đứt liên lạc với tôi? Nằm mơ đi, để xem cậu đi được bao lâu. Vài ngày nữa thế nào cũng vác cái mặt về đây thôi, còn lạ gì nữa cái kiểu công tử bột hở cái là bỏ nhà ra đi. Cậu mà về đây thì đừng có mong tôi cho vào nhà.

Vegas buồn bực vứt mạnh lá đơn ly hôn xuống sàn, lấy chìa khóa rồi phóng xe đi. Anh nghĩ rằng em chỉ đang đùa giỡn với anh thôi, anh ấy vẫn nghĩ rằng em giống như những lần trước cũng viết đơn ly hôn nhưng lại không có dũng khí nói chia tay với anh. Anh biết sự ảnh hưởng của anh đối với em nó lớn đến mức độ nào, và chắc chắn Pete không có dũng khí mà bỏ đi đâu.

Lá thư trên bàn, anh chẳng buồn ký tên mà cứ để đó.

---------

Porsche check in xong thì chạy tới chỗ của Pete, trên tay của anh cầm hai cái hamburger và xách theo vali. Trời hôm nay có chút lạnh, em ngồi im trong phòng chờ. Đôi mắt hoa đào mơ màng nhìn những chiếc máy bay đang từ từ cất cánh khỏi đường băng, kỳ lạ thật đấy rõ là mình sắp được tự do, được làm lại tương lai từ đầu nhưng sao em vẫn thấy buồn buồn thế này.

Chuyến bay của em sẽ cất cánh vào lúc 10 giờ sáng, em nhắm mắt lại và từ từ bỏ hết ký ức về người đã làm em đau lòng kia. Cất nó vào trong một cái hộp và giấu kín trong tim.

Pete mệt rồi, thực sự mệt rồi...!Lần này, em đã thật sự chấp nhận buông tay anh. Porsche đưa cho em cái bánh hamburger, sau đó anh giúp em cầm ba lô. Anh quàng vai em, nói những câu hết sức lạc quan:

"Chúng ta sẽ tiếp tục học ngành mà chúng ta yêu thích, tao vui quá đi mất thôi. Sếp tổng của tao đã sắp xếp cho tụi mình một chỗ ở gần với chỗ làm của tao ở Mỹ, mày chỉ cần học thêm hai năm đại học bên đó rồi qua công ty tao làm luôn. Lần này phải cố gắng đó nha Pete!"

"Mày xin chuyển công tác mà giám đốc chỗ mày không nói gì hết hả?"

"Hắn dám ý kiến ý cò hả? Nói cho mày biết trong công ty thì tao cũng là một người rất có tiếng nói, chỉ cần tao ho một cái thôi là tên sếp tổng không dám bật lại luôn. Tao có quyền chuyển đi chỗ khác làm việc miễn là tiến độ công việc vẫn tốt là được".

Pete vừa đi vừa ăn bánh, trong lòng thầm nghĩ hồn nhiên giống như bạn thân mình cũng tốt. Ít ra cậu ấy muốn làm gì thì làm, được tự do và được làm những gì mình muốn. Bây giờ nghĩ lại thấy mình thật là ngu ngốc khi đã kết hôn sớm, bây giờ tính tình hồn nhiên giống ngày xưa không còn nữa mà chỉ còn nét đượm buồn vương trên đôi mắt.

"Mày còn nhớ anh Tankul không? Đàn anh theo đuổi mày hồi năm nhất đó, anh ấy bây giờ đang độc thân. Tao thấy mày cũng còn độc thân và không còn vướng bận gì nữa, hay là qua Mỹ tao với mày đi gặp anh ấy đi. Bạn của tao xinh như thế này, đáng yêu điềm đạm như thế này lại còn nấu ăn ngon thì chắc chắn anh ấy sẽ thích mê cho coi".

Tankul- người ta theo đuổi em nhưng em lúc đó vì quá yêu Vegas nên đành bỏ qua anh. Tình cảm của em đối với anh như anh trai với em trai chứ không còn cái gì khác.

Bây giờ em còn mặt mũi gì để gặp anh ấy chứ? Em không xứng có được tình yêu của anh, tình cảm của Tankul dành cho em, em biết hết chứ. Em cũng không nở khiến cho tình yêu ấy vỡ vụn nên ngày trước kết hôn em đã từ chối anh một cách nhẹ nhàng, cả hai người bây giờ là bạn tốt.

"Thôi, tao với anh ấy bây giờ giống như anh em ruột. Với lại đã bốn năm trôi qua, chắc gì anh ấy vẫn còn độc thân như mày nói. Thôi đi nhanh đi, người ta bỏ tụi mình bây giờ".

Em quay đầu nhìn lại nơi có những quá khứ của mình, một giọt nước mắt khẽ rơi xuống. Giá như ngày đó em đừng gặp anh, giá như ngày đó em không va vào đôi mắt tựa như kẻ si tình của Vegas thì ngày hôm nay em không một mình lặng lẽ bỏ đi như thế này.

Tạm biệt!

_______

Trong nhà hàng sang trọng, June vui vẻ nhìn ngắm cái túi xách hàng hiệu đắt tiền mà Vegas vừa mua cho cô. Bọn họ cũng đã lăn lộn một hồi trong khách sạn, sau đó đi trung tâm mua sắm cả ngày trời.

"Vậy là cậu ta cuối cùng cũng chịu viết đơn ly hôn gửi anh rồi đó hả? Chúc mừng anh nha, vậy là từ đây anh có thể công khai đi với em rồi đúng không. Em vui quá đi".

June cũng như mấy người tình nhân khác của anh, không hề biết anh cặp một lúc nhiều người. Nhưng mà cô cũng không quan tâm lắm, miễn người đàn ông này cho mình tiền, cung phụng chu cấp cho mình đầy đủ thì dù Vegas có đi chung với 10 người cùng lúc cũng không có vấn đề gì.

Đáp lại sự vui mừng, hớn ha hớn hở của June là gương mặt khó chịu của Vegas. Khẩu vị hôm nay của anh không tốt chút nào, tự nhiên anh muốn ăn món bò hầm mà Pete nấu.

"Đồ ăn dở ẹc".

Vegas phun miếng bò trong miệng ra, sau đó cầm ly rượu gần đó uống sạch.

"Anh bị làm sao thế, em thấy đồ ăn hôm nay rất ngon mà. Hay là anh cảm thấy khó chịu trong người?"

Anh không hề trả lời cô, phục vụ đến nhanh chóng thanh toán tiền. June cũng không biết hôm nay anh có chuyện gì, cô hỏi thì anh chỉ trả lời qua loa có lệ, lúc đi mua đồ thì gương mặt lúc nào cũng hầm hầm khó ưa.

Điện thoại của Vegas bất chợt đổ chuông, là ba gọi.

"Alo, hôm nay con có lịch đi diễn. Ba gọi con có chuyện gì vậy?

"Mày về đây ngay cho tao, cái thằng mất dạy. Tao không ngờ mày lại là một thằng khốn nạn như thế, về đây... Về nhà nói chuyện với tao!"

Anh thấy khó hiểu, tự nhiên ba gọi đến rồi chửi anh té tát như thể anh đã làm gì có lỗi lắm vậy.

"Em tự đón xe đi về nhà được không? Ba anh gọi hình như có chuyện quan trọng nên bây giờ anh phải về trước".

_______

"Con ơi là con sao mày ngu quá vậy hả? Mày làm cái gì mà Pete lại ly hôn với mày vậy cái thằng kia".

Lúc nãy khi vừa nhận được điện thoại của Pete, ông Gun đã đến đây đầu tiên và cái ông thấy trong nhà đó chính là quần áo cả nam lẫn nữ bị vứt lung tung. Là một người đàn ông thì nhìn tình cảnh này cũng biết chuyện gì đã xảy ra, con dâu của ông suốt hai năm đã chịu đựng tính lăng nhăng trăng hoa của con trai mình nhưng bên ngoài vẫn nở một nụ cười vui vẻ như chưa có chuyện gì xảy ra.

Ông cố gắng giữ bình tĩnh để không đập phá đồ đạc, im lặng dọn dẹp mớ hỗn độn trên sàn nhà sau đó đợi anh chị thông gia đến đây.

Vegas lái xe vào nhà, anh chợt nhận ra có cả xe của bố mẹ vợ ở đây và cả xe của ba nữa. Khi nhìn thấy con trai, con quái vật trong người mới bùng cháy lên và đánh anh một cái cực mạnh.

Bước vào phòng khách, chưa kịp trao thì đã bị ăn một cái tát như trời giáng từ phía ông Gun, ông ấy gương mặt đỏ bừng, ôm ngực thở gấp. Một tay thì chỉ thẳng mặt anh mà mắng, đến nỗi ông bà thông gia sợ có án mạng xảy ra nên đứng ra giải hòa.

Mẹ của Pete lấy ra lá đơn ly hôn mà em để lại, bắt đầu chất vấn.

"Chuyện rạn nứt của hai đứa xảy ra từ khi nào ? Nếu cậu không yêu con tôi, ngay từ đầu cậu cứ việc hủy hôn với nó. Còn nếu như cậu đã chấp nhận cuộc hôn nhân này thì phải có trách nhiệm với nó chứ, sáng nay Pete gọi nói với chúng tôi một câu là hai đứa ly hôn tôi mới biết. Nếu không thì định giấu tới bao giờ?"

Ông Gun đã bình tĩnh hơn, đi đến và tát anh một cái rất mạnh.

"Sao ba đánh con? Con thấy con không hề sai, hôn nhân này là do ba quyết định. Ba không hề hỏi ý kiến của con, con đã nói là con sẽ ráng đi làm để trả hết số nợ mà gia đình của cậu ấy giúp đỡ chúng ta. Nhưng ba đã nghe ý kiến con chưa? Ba nằn nặc đòi con phải cưới cậu ta, tình yêu không hôn nhân thì trước sau gì cũng sụp đổ thôi!"

"Con cũng không muốn diễn kịch trước mặt mọi người nữa, ba mẹ có biết là có mệt mỏi đến mức nào khi phải nắm lấy tay cậu ấy và diễn một màn vợ chồng hạnh phúc trước mặt người lớn và họ hàng không?"

Vegas ôm mặt, gào lên. Phía những người lớn cũng sững người, lặng im.

Ba của Pete vỗ vai Gun, sau đó cùng với vợ mình lướt qua chỗ anh. Trước khi đi ông nói nhỏ:

"Nếu cả hai đứa con không hợp tính nhau và sống không hạnh phúc thì cứ việc ly hôn, nhưng ba chỉ muốn nói là con đừng hối hận với quyết định ngày hôm nay nhé".

Vegas như chim sổ l*иg, anh khẳng định chắc nịch:

"Vâng, con sẽ không hối hận".

Sau đó lấy tờ giấy ly hôn ký tên mình vào đó. Đắc ý nở một nụ cười vui vẻ, còn đối với ông Gun thì điều đó chẳng khác gì sự xấu hổ và phiền muộn. Nhìn về phía bạn thân mà ông muối mặt vì xấu hổ.