"Mày ... Có thật sự thấy ổn không? Hay là mình nghỉ ngơi một chút, sắc mặt của mày không ổn chút nào đâu Pete à".
Porsche nhận được tin nhắn của bạn thân mình bảo là đã về đến nhà sau chuyến về thăm gia đình, giọng của em thật sự rất tệ. Gần như nói trong nước mắt, lúc anh đến nơi thì đã thấy Pete ngồi gục trước cửa nhà mình. Vegas bỏ em ở đây rồi nhanh chóng đi tìm tình nhân.
Anh mang bạn thân mình vào phòng, Pete nói với anh rằng em muốn viết đơn ly hôn.
Pete run run mi mắt cầm chặt chiếc bút trên tay, nước mắt rơi lả chã . Có vài giọt nước mắt rơi xuống tờ giấy ly hôn mà em vừa mới viết xong, khiến cho nó nhòe đi.
"Porsche, mày có thể đi ra ngoài một chút được không. Tao muốn ở một mình".
Porsche bất lực nhìn em, an ủi thêm vài câu rồi sau đó anh cẩn thận rời ra khỏi phòng. Trước khi đóng cửa cũng không quên thu dọn hết tất cả những thứ sắc nhọn xung quanh để phòng ngừa em nghĩ quẩn làm liều.
"Tao chỉ để cho mày ở đây một mình khoảng ba phút thôi đó, hết thời gian thì tao sẽ vào.
Hết thời gian, Porsche trên tay cầm theo ly sữa nóng. Anh ôm lấy bạn thân rồi đưa sữa đút từng muỗng từng muỗng cho em. Pete từ ngày hôm qua tới giờ vì cãi nhau với Vegas, lại bị hắn đánh cho một quyền vào mặt nên gò má có chút sưng đỏ. Em không ăn uống được gì, Porsche thấy mà xót từng đoạn ruột. Anh còn đòi đi tìm Vegas để đánh thắng một trận nhưng em không cho, còn cầu xin cho cái thằng bạo lực đó nữa.
"Mày viết xong lá đơn rồi hả ? Mày định chờ hắn về rồi ký luôn hay để trên bàn cho nó thấy?"
"Tao...tao... Định nấu cho anh ấy bữa cơm cuối cùng rồi tao sẽ đi. Vegas về tối muộn lắm, nếu không có gì ăn lúc anh ấy về thì anh ấy ngủ không được, sẽ cảm thấy khó chịu".
Porsche cạn lời với em luôn, không ngờ đến tình cảnh cuối cùng như thế này mà em vẫn nghĩ đến hắn ta và chăm lo cho hắn ta được.
"Tùy mày"
Anh nắm lấy tay em, dẫn ra xe. Cẩn thận thắt dây an toàn rồi phóng về nhà Pete.
Pete im lặng không nói gì, em đi lên lầu , lên phòng và bước về phía tủ quần áo. Chầm chậm gỡ áo ra khỏi móc, lấy hết những món đồ cần thiết rồi bỏ vào vali.
Lá đơn ly hôn được ghi hoàn tất, đồ đạc cũng đã dọn xong. Em nhìn căn phòng đã gắn bó với mình suốt hai năm qua lần cuối, tưới một chút nước vào chậu hoa hồng sau đó mở cửa xuống nhà bếp.
Có mùi thơm thức ăn tỏa ra ngào ngạt, toàn là những món mà Vegas thích nhất. Em nấu rất nhiều, dường như sợ anh ta đói bụng lúc uống rượu say, sợ trong bao tử của anh chẳng có gì ngoài rượu sẽ có hại cho sức khỏe.
Đến những lúc cuối cùng, em vẫn luôn lo lắng cho anh.
Đặt đơn ly hôn và một lá thư tạm biệt lên bàn, em kéo hành lý ra cửa.
Em đi với một chiếc Vali và một cái balo đơn giản, chẳng có gì. Pete từ bé được cưng muốn gì được đó mà giờ em phải nuốt ấm ức vào lòng mà ra đi khi không thể có được trái tim của người đàn ông ấy.
Đến lúc em và Porsche đang chuẩn bị rời đi thì điện thoại Porsche có cuộc gọi đến .
Là sếp của cậu ấy gọi.
"Xin lỗi Pete, công ty của tao có việc bận bất ngờ. Bây giờ như vậy, đây là chìa khóa căn hộ mà mày giờ tao thuê. Bây giờ bé ngoan, mày tới đó một mình được không?"
Pete gật đầu, sau đó nhận lấy chìa khóa. Porsche chuyên tâm nhắc đi nhắc lại là phải cẩn thận, tới chỗ phải gọi điện cho anh ngay lập tức. Trước khi vào phòng thì cũng phải nhìn trước ngó sau, bật hết điện lên. Em ngoan ngoãn nghe hết từ đầu đến cuối, Porsche cẩn thận đặt xe công nghệ cho em. Sau khi nhìn em lên xe thì anh mới quay về công ty.
Vào căn hộ mới, em làm theo những gì mà anh bạn thân đã dặn dò lúc nãy. Sau khi đã kiểm tra hết mọi thứ, cảm thấy an toàn thì Pete mệt mỏi chìm vào giấc ngủ trên chiếc giường rộng lớn.
******
Vegas trở về nhà sau khi kết thúc vai diễn đầy cảm xúc, đêm nay anh không về nhà một mình mà dẫn theo một tình nhân mới của mình đó là Tun. Cậu ta là một chàng trai đẹp tinh tế với thân hình nhỏ nhắn cùng làn da sáng mịn, vừa ngọt ngào vừa đáng yêu.
"Ah...ah...Chậm chút...ah..."
Phòng ngủ nháy mắt yên tĩnh và chỉ nghe tiếng thở dốc của hai con người trên chiếc giường lớn, Vegas rút chiếc bαo ©αo sυ ra và thay vào một cái mới . Tay đan chặt tay người con trai nằm dưới, mồ hôi vã ra ướt lưng.
"Cục cưng, anh sung quá vậy ? Chàng vợ bé nhỏ của anh nghe thấy thì phải làm thế nào đây...hửm..."
"Em để ý cậu ta làm gì ? Sớm muộn gì anh cũng sẽ ly hôn, tới lúc đó em muốn tới đây lúc nào thì đến"
Bọn họ quấn lấy nhau suốt đêm, anh chẳng quan tâm đến lá đơn ly hôn mà em để sẵn nơi góc bàn.
Anh không lấy một tia ăn năng hối hận, chìm vào thú vui của mình.
Pete ở bên này thì khác, cảm giác nhớ Vegas từ trái tim nó thổn thức cồn cào.
Em đã phải uống thuốc ngủ để dỗ mình và tập quên đi anh.
Anh ấy ăn gì chưa?
Hôm nay có uống rượu không?
Sáng mai đi diễn thì ai sẽ ủi đồ cho Vegas?
Thật sự dù anh ghét em đến mức nào, em vẫn yêu anh. Người ta luôn mắng em "yêu đến hỏng não rồi" nhưng em bỏ ngoài tai. Anh vẫn là chấp niệm lớn nhất của em...Vegas.
Em nhớ anh hết đêm nay thôi nhé? Có được không?
....
Từ từ, thuốc có tác dụng và cơn buồn ngủ dần kéo đến, em cũng thôi suy nghĩ. Pete dần ổn định tinh thần hơn, em ôm lấy con gấu bông mà Porsche mua cho, an ổn đi vào giấc ngủ của mình.