Mọi Người Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 33: Huyết Ngọc Tham

"Hiện nay trong nội đường còn có vài loại nhất phẩm linh thực ở tình trạng cung không đủ cầu, ta cùng tiểu tử này quen thuộc, cho nên tự chủ quyết định thay hắn, giúp hắn lựa chọn nhất phẩm Huyết Ngọc Tham, tiểu thư thấy thế nào?"

"Có thể."

Thiếu nữ xinh đẹp gật đầu đồng ý.

Lão giả gầy thấy vậy, trên mặt hiện lên ý mừng rỡ, dẫn Lục Huyền vẫn đang ở trạng thái mơ hồ ra khỏi phòng.

Hai người bước vào tiệm dược.

Lúc này Lục Huyền mới lên tiếng, hỏi ra những nghi ngờ trong lòng.

"Ta nói này Hà quản sự, ngài khiến cho ta mơ mơ hồ hồ, đến tột cùng chuyện gì xảy ra?"

"Chủ yếu là may mắn đυ.ng phải vị đại tiểu thư kia ở đây, cho nên ta có hơi sốt ruột."

Lão giả gầy gò hướng về trong phòng chép miệng, kéo Lục Huyền đến trong góc phòng.

"Chủ nhân phía sau Bách Thảo Đường, người biết chứ? Chính là một trong những Luyện đan đại sư nổi danh trong Lâm Dương phường thị ấy. Vị vừa rồi là đích tôn nữ của ngài ấy, thiên phú trác tuyệt, cùng tuổi với người mà tu vi đã là Luyện Khí trung cấp rồi, còn rất được đại sư sủng ái, có quyền xử lý hầu hết các công việc bên trong Bách Thảo Đường."

"Thì ra là thế."

Nghe được Hà quản sự giải thích, hắn gật đầu.

"Nhưng mà Huyết Ngọc Tham kia là chuyện gì?"

"Dù sao người chỉ là một tán tu Linh thực sư, tiểu thư chưa tín nhiệm người lắm, chỉ có thể giao linh chủng phẩm chất như vậy cho người trồng. Nhưng ta tin tưởng thực lực của người, chẳng mấy chốc sẽ lợi hại không kém gì những Linh thực sư trong Bách Thảo Đường. Còn Huyết Ngọc Tham ta vừa mới nói, ta sợ người không rõ ràng các loại linh thực, sẽ tuyển chọn lệch lạc nên tự ý làm chủ, quyết định thay người, xin bỏ qua cho."

Lục Huyền vội vàng lắc đầu.

"Ta cảm tạ còn không kịp, sao lại để bụng?"

Hắn và Hà quản sự đã giao tế rất nhiều lần, có thể cảm giác rõ rệt lòng tốt của ông đối với mình.

"Trong vài loại nhất phẩm linh chủng, Huyết Ngọc Tham có yêu cầu linh khí thấp nhất, điều kiện chăm sóc đơn giản. Trong nội đường thu mua, giá cả coi như khả quan, xem như là một trong những linh thực có giá trị cao nhất. Chỉ có một chỗ khuyết điểm, chính là phương thức bồi dưỡng tương đối vụn vặt. Nhưng ta thấy người chuyên tâm gieo trồng linh thực, không quá chú ý tu luyện nên thích hợp nhất."

Lục Huyền tiến bộ nhanh chóng trong việc chăm chút linh thực, cộng thêm với việc hắn tiết lộ với lão giả rằng tinh lực của mình chủ yếu đặt trên trồng trọt linh thực, cho nên Hà quản sự cân nhắc một hồi, giúp hắn chọn nhất phẩm Huyết Ngọc Tham.

Đối với việc lão giả coi mình như một Linh thực sư phổ thông Luyện Khí tầng hai, Lục Huyền từ chối cho ý kiến.

"Đa tạ Hà lão, tiểu Lục ta không có gì báo đáp!"

Hắn cười lộ ra hàm răng trắng bóng.

Hà quản sự híp mắt, trên khuôn mặt nhăn nheo nặn ra một nụ cười láu lỉnh:

"Những linh thực này có rẻ hơn một chút không?”

"Vậy không được, cảm tình giữa ta và ngài, há lại có thể dùng linh thạch để đo đếm?" Lục Huyền nghĩa chính ngôn từ cự tuyệt.

"Biết tiểu tử người quý trọng linh thạch hơn mạng sống, mà lấy những cái kia ra cho ta xem?"

Lục Huyền từ trong túi vải cầm Thực Nguyệt Quả và Linh Huỳnh Thảo thành thục ra.

Túi trữ vật bị hắn giấu kỹ, không mang ra.

"Tổng cộng mười bốn viên Thực Nguyệt Quả, trong đó mười hai quả phẩm chất tốt đẹp, hai quả phẩm chất thượng đẳng. Số lượng Linh Huỳnh Thảo không nhiều lắm, chỉ có mười cây, nhưng bên trong mười cây có ba cây thượng đẳng, còn lại là phẩm chất tốt đẹp. Hà quản sự, hãy tính giá đi!"

"Quả nhiên không có nhìn lầm người, rất có thiên phú trên việc đào tạo linh thực."

Đối với Lục Huyền móc ra linh thực thành thục phẩm chất tốt đẹp, lão giả gầy đã không còn cảm giác ngoài ý muốn nữa, chỉ cảm thán rồi vừa kiểm tra chất lượng linh thực, vừa nói.

"Thực Nguyệt Quả phẩm chất tốt đẹp một quả có giá một linh thạch mười toái linh, phẩm chất thượng đẳng thêm hai mươi toái linh, tổng cộng mười lăm linh thạch tám mươi toái linh. Linh Huỳnh Thảo phẩm chất tốt đẹp mỗi gốc ba linh thạch năm mươi toái linh, phẩm chất thượng đẳng thêm hai mươi toái linh, tổng cộng ba mươi lăm linh thạch sáu mươi toái linh. Hai chủng linh thực, tổng kết lại là năm mươi linh thạch bốn mươi toái linh."

Hà quản sự từ trong túi trữ vật lấy ra một đống nhỏ linh thạch, giao cho Lục Huyền.

Lục Huyền hài lòng nhận lấy, mặc dù trồng linh thực kiếm được linh thạch ít hơn nhiều so với giúp tán tu thanh lý trùng hại, cùng với toàn bộ tài sản Tần Minh mang tới, nhưng hắn tình nguyện chọn cái trước.

Không vì điều gì cả, chỉ cần được an toàn.

Sau khi xử lý xong những linh thực thành thục này, trong tiểu viện chỉ còn lại mười cây Linh Huỳnh Thảo cuối cùng.

Đánh giá từ trạng thái tức thời, Lục Huyền dự đoán chúng sẽ chín muồi trong vài ngày tới, ngay trước khi bàn giao cho tu sĩ mới thuê.

"Hà lão, trước đó ngài có nói sau khi đạt thành hợp tác sẽ lấy giá thấp bán linh chủng cho ta sao?"

Hắn không kìm chế được khát vọng với linh chủng mới, hỏi lão giả gầy gò.

"Tiểu viện kia của người trồng Linh Huỳnh Thảo cùng với Thực Nguyệt Thụ, có thể bỏ trống bao nhiêu diện tích?"

"Trước đó mấy ngày ta mới đổi một viện mới, bên trong có khối linh điền lớn hơn trước kia không ít, có thể trồng kha khá linh thực rồi."

"Không nhìn ra tiểu tử người tích lũy rất nhiều linh thạch! Thảo nào mỗi lần tới Bách Thảo Đường, một viên toái linh cũng phải tranh cãi."