“Tuổi lớn, sợ lạnh.” Bà cụ mắt không thấy, thò tay ra sờ soạng đi về phía trước, bà sờ đến một cái ghế, run rẩy mà ngồi xuống, ngữ khí cũng không tốt: “Ta đem những thứ ta biết nói cho các ngươi, nghe xong nhanh chóng rời đi.”
Vân Tự Bạch không ngại bà xấu tính: “Mời nói.”
“Đó là chuyện đã nhiều năm về trước, người chồng kia của Lý quả phụ tuổi còn trẻ đã mất rồi, chỉ để lại nàng cùng với đứa con gái còn nhỏ tuổi.”
Đầu bà cụ hơi hạ xuống, những sợi tóc bạc rũ xuống che khuất mặt, hình dáng vết sẹo xấu xí trên mặt trở nên mơ hồ.
“Năm ấy trấn trên quỷ quấy phá đã chết vài người, khiến cho nhân tâm hoảng sợ, trưởng thôn gấp đến độ muốn bệnh, thỉnh đạo sĩ vài lần, đều không có tác dụng. Có một ngày, có một đại sư đi ngang qua trấn, hắn bấm tay tính toán, nói trong trấn có quỷ giếng quấy phá, phải dùng nữ nhân trẻ tuổi có dung mạo diễm lệ ném xuống giếng mới có thể đem quỷ mời đi, bằng không toàn bộ người trên trấn đều gặp phải tai ương.”
Nàng hơi tạm dừng, hơi hít thở một chút lại tiếp tục nói: “Cứ hai ba ngày là sẽ có người bị gϊếŧ, mọi người cùng đường, quyết định mạo hiểm thử một lần. Trưởng thôn lên tiếng, người nào thành tế phẩm bị lựa chọn có thể có được một khoản tiền để lại cho gia đình.
“Lý quả phụ lớn lên nhan sắc xuất sắc, trong nhà lại nghèo đến không có gì ăn, vì muốn cho nữ nhi cơm no áo ấm, nàng tự nguyện báo danh, chủ động làm lễ vật cho giếng.”
“Hiến tế?” Vân Tự Bạch nhướng mày: “Ta như thế nào lại nghe nói thi thể của nàng là mạc danh xuất hiện ở dưới giếng, còn bị lột mất lớp da?”
Bà cụ hỏi ngược lại: “Đây là ai nói?”
“Mọi người trên trấn nói.”
“Là vậy à, ngươi bị bọn họ lừa thôi.” Bà cụ cười lạnh một tiếng, lắc lắc đầu: “Hiện giờ dùng người sống hiến tế là phạm pháp, ai dám nói ra tình hình thực tế? Đều là một đám sợ bị truy cứu, đều sợ phải đền mạng cho người khác!”
Trần Hàm đang nghe say sưa, truy vấn hỏi tiếp theo: “Sau đó là sao? Bị lột da rốt cuộc là chuyện như thế nào?”
“Không ai biết.” Bà cụ thở dài nặng nề: “Ngày hôm sau mọi người vớt thi thể của nàng lên muốn an táng cho thỏa đáng, mới phát hiện nàng đã bị lột da. Sau đó nữa, quỷ giếng không còn xuất hiện, nàng lại thành oán linh bắt đầu ở trấn trên lấy mạng mọi người. Tất cả mọi người nói, da của nàng quỷ giếng đã lấy đi, nàng thành kẻ chết thay cho quỷ giếng, muốn tìm kẻ chết thay tiếp theo!”
“Tê……” Bà cụ ngữ khí âm trầm, Trần Hàm toàn thân nổi lên một trận da gà, cũng không cảm thấy nóng nữa: “Lời nói của đại sư kia đều là chỉ để hù dọa người khác?”
Bà cụ nói: “Vì lừa tiền thôi.”
Vân Tự Bạch nghe xong hết lời bà cụ nói, tổng kết lại: “Lý quả phụ vì khoản tiền để cho con gái có thể sống tốt hơn đã tự nguyện làm người hiến tế giếng, lột da nàng ta chính là quỷ giếng?”