Trúc Mã Của Tôi Vô Cùng Nham Hiểm

Chương 4.4: Thư tình

Mạnh Tiêm Tiêm mỉm cười: “Chẳng phải đã hứa là sẽ đi học cùng nhau hay sao?”

Giang La được đón đợi mà không khỏi kinh ngạc, dù sao thì đối với một cô gái nổi tiếng trong trường như Mạnh Tiêm Tiêm, trước đây Giang La còn chẳng có cơ hội làm quen, vậy mà bây giờ lại còn có ý muốn làm bạn thân.

“Cậu có đồng ý đi học và về nhà cùng tớ mỗi ngày không?”

“Tất nhiên rồi!” Trên mặt Giang La lộ ra nụ cười tươi rói: “Tớ cực kỳ đồng ý luôn đấy.”

“Vậy thì tốt rồi, thế sau này cậu đi chơi với bạn cũng phải dẫn tớ đi cùng nhé.”

Giang La biết người bạn mà cậu ta nói... ý chỉ ai.

Thật ra Mạnh Tiêm Tiêm chỉ muốn lợi dụng cô vì cô là tiểu thanh mai của Kỳ Thịnh, nhờ đó tiếp cận người mình thích mà thôi.

Mà Giang La cũng chỉ vờ như không nhìn ra ý đồ của Mạnh Tiêm Tiêm, đồng ý cậu ta.

“Cậu thấy quần áo mới của tớ thế nào?” Mạnh Tiêm Tiêm xoay một vòng: “Tuần trước tớ đặc biệt đi mua để đến lúc chia lớp làm quen với bạn mới đấy.”

“Đẹp lắm! Rất hợp với cậu!”

Mạnh Tiêm Tiêm luôn có thể nắm bắt xu hướng thời trang rất nhanh, tạo một kiểu tóc mái xéo dày cộp cực kỳ trendy đầu năm 10, góc áo dệt kim màu xanh lam được thắt nút gác bên hông để lộ đường cong eo thon, phía dưới phối với một chiếc váy xếp ly.

So với cậu ta, Giang La ăn mặc đơn giản hơn nhiều, áo phông trắng in hình một chú gấu con đáng yêu phối với quần jean rộng thùng thình.

Áo khoác đồng phục che kín phần ngực phát triển cực kỳ xuất sắc của cô, đồng thời cũng cắt đứt ánh mắt cười cợt trào phúng mà đám con trai mất nết ném về phía cô.

Đó là ánh mắt mà Giang La ghét nhất nhất nhất.

Con trai chung lớp còn ngại việc “ngẩng đầu không thấy, cúi đầu gặp” nên sẽ không cư xử quá mất nết, nhưng đám con trai xa lạ ở lớp bên thì quá đáng hơn nhiều, họ không chỉ soi mói cô bằng ánh mắt xấu xa mà còn chỉ chỉ trỏ trỏ, gọi cô là em gái ngực khủng.

Khiến cô dù đang là mùa hè cũng phải mặc áo khoác, cố gắng giấu kín cơ thể của mình.

“Hôm nay chia lớp xã hội - tự nhiên, cậu chọn lớp xã hội đúng không?” Lời nói của Mạnh Tiêm Tiêm đã cắt ngang dòng suy nghĩ của Giang La.

“Ừ, học kỳ trước thi để chia lớp, điểm thi môn xã hội của tớ khá cao.” Giang La ngồi trên chiếc xe đạp gấp: “Đối với tớ, có thể thoát khỏi môn lý và hóa là một chuyện thực sự quá tuyệt vời! Tớ thích sử và địa lý.”

Mạnh Tiêm Tiêm thở dài: “Thành tích môn tự nhiên của tớ cũng không ổn, nhưng đành chịu thôi, để được học chung lớp với Kỳ Thịnh, tớ cũng chỉ có thể chọn lớp tự nhiên.”

“Nếu không thích, cứ cố học thì chẳng phải sẽ rất khổ sở hay sao?”

“Bố tớ bảo chỉ những người đầu óc không đủ thông minh thì mới chọn học xã hội, thông thường người bình thường đều chọn các môn tự nhiên, cậu xem trường chúng ta đấy, chỉ có bốn lớp xã hội, nhưng lại có tận 25 lớp tự nhiên.”