Tôi Dẫn Dắt Đoàn Đội Quốc Gia Chấm Dứt Tận Thế

Chương 38

Bài viết suy đoán về ngày tận thế cũng không ít.

Chẳng qua hầu hết trong số họ chỉ cần sàng lọc là có thể xác định, không phải dị đoan.

Nhưng nếu có thể xác định được thời gian cụ thể…

Thế thì chắc chắn đáng nghi ngờ.

Người này là người hiềm nghi dị đoan.

"Một bài đăng khác thậm chí còn kỳ lạ hơn. Người đăng nói rằng anh ta đã nhìn thấy Iron Man trong tiểu khu của họ, Iron Man nói với anh ta rằng tận thế sắp đến, bảo anh ta mau chóng tích trữ lương thực.” Nói đến phía sau, sắc mặt Hách Kính Nghiệp cực kỳ quái lạ.

Có lẽ là do tận thế sắp đến, với tư cách là trợ lý của Thịnh An, mỗi ngày anh ấy để phải tiếp nhận đủ các loại tin tức kỳ lạ.

Nhưng cái của hôm nay, vẫn một lời khó tả.

Thịnh An gật đầu, vẫn bình tĩnh nói:

“Vì cái gì mà anh xem trọng bài viết này?”

“Đầu tiên là vì lý lịch đằng sau của người đăng, người đăng là một nhà nghiên cứu khoa học lý trí. Hôm qua anh ta đột nhiên bắt đầu tích trữ vật tư, hơn nữa cực kỳ kiên định rằng bản thân đã gặp Iron Man. Sau khi bị thẩm tra qua, lời của anh ta dường như là nói xằng nói bậy, nhưng không giống nói dối.” Hách Kính Nghiệp nghiêm túc nói.

Thịnh An sáng tỏ.

Điều này cho thấy dù chuyện gì xảy ra, dù thật hay giả, người đăng có xuất thân là nhà khoa học này thật sự tin rằng mình đã gặp một “Iron Man”.

“Nếu là thật, không thể loại trừ khả năng là dị năng giả.” Thịnh An kết luận.

Iron Man?

Dị năng giả hệ kim?

Vẻ mặt Thịnh An khẽ thay đổi.

Hách Kính Nghiệp đương nhiên cũng nghĩ đến điều đó.

Thịnh An: “Lý do đáng nghi thứ hai là gì?”

Hách Kính Nghiệp lại nói: “Cùng một tiểu khu với chủ bài đăng, giữa đêm hôm qua, một hộ dân trong tiểu khu báo cảnh sát, nói rằng có người đột nhập cướp bóc, còn ảnh hưởng đến đứa nhỏ trong nhà bọn họ.”

Thịnh An nghi hoặc nhìn anh ấy.

“Hôm qua cả nhà đó đều có việc ra ngoài, chỉ để lại một mình đứa bé ở nhà, đóng chặt hết cửa sổ trong nhà, cũng khóa cửa chính lại, nhưng sau khi trở về lại, đứa bé lại đang nằm bò trên cửa sổ đang mở.”

“Đứa bé mở?” Thịnh An hỏi.

“Không, đứa bé không thể cao tới cửa sổ, hơn nữa, sau khi kiểm tra, cửa sổ quả thực đã bị ai đó mở từ bên ngoài, bên ngoài bệ cửa sổ, còn để lại một dấu tay không có vân tay.”

Hách Kính Nghiệp hít một hơi thật sâu, chậm rãi nói: “Gia đình đó sống ở tầng 21, tổng cộng có 32 tầng, chạm vào cửa sổ nhà bọn họ từ trên hoặc từ bên dưới rất khó, đồng thời, đứa bé đó cũng tuyên bố mình đã gặp được... Iron Man.”

Cùng một tiểu khu, hai người đều nói rằng mình đã gặp “Iron Man”?

Còn có một dấu tay không có vân tay ở bên ngoài tầng 21?

Có vẻ như hiềm nghi rất lớn.

“Có giám sát không?”

Hách Kính Nghiệp lắc đầu: “Tạm thời không có giám sát nào quay được.”

Thịnh An cau mày.

Tức là, không có bằng chứng trực tiếp.

Cô dường như nghĩ tới điều gì đó, thắc mắc: “Anh nói lý do nhà bọn họ báo cảnh sát là đột nhập cướp bóc, mất cái gì?”

Vẻ mặt Hách Kính Nghiệp trở nên kỳ lạ trong phút chốc.

“Mất... một số mô hình Ultraman của đứa bé. Theo như đứa bé nói, sau khi “Iron Man” hỏi cậu nhóc có tin tưởng vào ánh sáng không, sau đó lấy đi mô hình của cậu nhóc.”

Gì cơ?

Thịnh An: “ ? ? ?”

Dù bình tĩnh như cô, lúc này vẻ mặt cũng trở nên kỳ lạ, khóe miệng giật giật, vẻ mặt bất lực

Nếu tất cả là sự thật, thì đó là một “Iron Man tin tưởng vào ánh sáng”?

Im lặng hồi lâu, Thịnh An đột nhiên nói: “Tình huống của người đầu tiên như thế nào, thăm dò thử, chúng ta tiếp xúc với người đăng tiên đoán 21 ngày sau là tận thế trước.”

Nhóm dịch: Nhà YooAhin