Tôi Dẫn Dắt Đoàn Đội Quốc Gia Chấm Dứt Tận Thế

Chương 11

Chống lại tận thế?

Tưởng Ngư suýt nữa đã cho rằng mình nghe nhầm.

Vẻ mặt của cô ấy trở nên trào phúng: “Con người còn có thể chống lại tận thế? Cô có biết cái gì gọi là tận thế không?”

Sao lại có người nói ra những lời thế này?

Chống lại tận thế?

Buồn cười thật, những người này không biết đó sẽ là một thảm họa như thế nào, người trần mắt thịt, lại nói ra những lời như chống lại tận thế.

Tự cao biết bao?

Tưởng Ngư không khỏi run rẩy khi nghĩ đến 21 ngày sau.

Thịnh An không biểu lộ gì, vẫn bình tĩnh:

“Có lễ cô sẽ cảm thấy chúng tôi tự cao kiêu ngạo, nhưng nếu chúng tôi không làm gì cả, những chuyện mà kiếp trước cô gặp phải, kiếp này vẫn sẽ xảy ra, quốc thổ đầy thương tích, nền văn minh nhân loại cũng dần tiêu biến…”

“Phía sau quốc gia còn hơn một tỷ người, chúng ta không lùi bước, nếu đã biết được, thì phải cố gắng toàn lực.”

Tưởng Ngư: “Không phải cứ cố gắng toàn lực là sẽ có tác dụng!”

“Tôi biết.” Thịnh An chậm rãi nói, “21 ngày sau, những thiên thạch đó rơi xuống, đột ngột tập kích cả địa cầu, mang đến những đòn tiến công hủy diệt, sau đó sẽ là thiên tai không dứt…”

Mỗi lời cô nói ra, cơ thể Tưởng Ngư càng căng cứng.

Còn có những kẻ tái sinh khác?

Chính phủ… thực sự đã biết về ngày tận thế?

“Chính phủ biết được nhiều thứ hơn cô nghĩ, cũng làm nhiều thứ hơn.”

Thịnh An nói xong liền đưa tay ra.

Hách Kính Nghiệp lập tức đưa máy tính bảng cho cô.

Thịnh An đặt nó lên bàn nhỏ, mặt hướng về Tưởng Ngư.

“Dị năng giả đầu tiên đã được phát hiện vào chín ngày trước, kẻ tái sinh đã được phát hiện vào bảy ngày trước, sáu ngày trước, Chính phủ lập ra phương án khẩn cấp, thành lập Cục tình báo Tận thế, năm ngày trước, khắp nơi đã bắt đầu chuẩn bị.”

Mỗi một từ cô nói ra đều khiến Tưởng Ngư kinh hãi.

“Tưởng Ngư, gần đây cô đang tích trữ vật tư, hẳn là phát hiện giá cả đang tăng lên nhỉ?” Thịnh An nhìn cô ấy.

Tưởng Ngư vô thức gật đầu, sau đó lại thầm cảm thấy khó hiểu.

Không những tăng mà giá thực phẩm còn tăng gấp đôi!

Tuy nhiên, kể từ khi có tin thiên thạch, trên mạng xuất hiện rất nhiều tin tức, có người đang mua gạo và muối.

Không chỉ tăng lên, giá lương thực còn tăng gấp đôi!

Vì vậy khi giá cả tăng lên, mặc dù cô ấy cảm thấy kỳ lạ, nhưng cũng không để tâm.

Lẽ nào…

Thịnh An: “Đúng, Chính phủ đang tích trữ lương thực, đồng thời, còn thu mua từ nước ngoài.”

Ngón tay của cô trượt trên màn hình, từng bức ảnh lần lượt xuất hiện.

“Không chỉ về lương thực, năm ngày trước, khắp nơi đã xây dựng cơ sở hầm trú ẩn để làm nơi lánh nạn, 21 ngày sau, mỗi thành phố sẽ có một số một vài nơi lánh nạn, mỗi nơi lánh nạn đều được trang bị lương thực và vật tư sinh hoạt.”

"Bộ Truyền thông đang tăng ca gấp gáp chế tạo thiết bị truyền tin cho từng nơi lánh nạn, dù không có tín hiệu, vệ tinh bị phá hủy, thảm họa xảy ra, hàng nghìn nơi trú ẩn có thể được kết nối thành một mạng lưới, do quốc gia thống nhất điều hành.”

“Ngoài ra, hàng trăm nhà máy quân sự đang gấp rút làm việc, hàng chục nghìn nhà máy đã bắt đầu sản xuất ngày đêm kể từ năm ngày trước, những vật tư còn lại trên thị trường, toàn bộ được thu về…”

Thịnh An nghiêng người về phía trước, chăm chú nhìn cô ấy:

“Tưởng Ngư, như thế, cô còn cảm thấy vào tận thế Chính phủ không có tác dụng không?”

Tưởng Ngư gần như ngừng suy nghĩ, cô ấy nín thở, bị tin tức này làm cho choáng váng.

Mà Thịnh An tiếp tục tiến lại gần, đôi mắt phượng sắc bén chứa đầy cảm xúc phức tạp, khiến người ta rung động ngay từ lần đầu tiếp xúc.

Nhóm dịch: Nhà YooAhin