Tổng Tài Hắc Bang Cực Sủng Cô Vợ Sát Thủ

Chương 1

Chương 1

22 giờ.

Tại trụ sở cấp cao Nghị Điện đang diễn ra buổi đấu giá lớn với nhiều vật phẩm giá trị.

Nơi chỉ dành cho những nhân vật có máu mật trên thương trường và các gia tộc lớn. Những ai có thiệp mời mới có thể vào.

Để đề phòng an ninh hay xảy ra sự cố trộm cướp hoặc khủng bố, nơi đây đã bố trí tầng tầng lớp lớp bảo vệ và camera khắp mọi nơi.

Bỗng từ ngoài sảnh truyền đến loạt âm thanh bàn tán xôn xao.

"Cô gái đi cùng với chủ tịch Vương là ai? Nhan sắc đó thật khiến người ta điên đảo mà." Một người si mê nhìn cô cảm thán.

"Chắc là diễn viên hay người mẫu mới nổi. Chưa thấy qua bao giờ."

"Chậc chậc... xinh đẹp quyến rũ vậy mà lại vướng vào tên đó..." Một người đàn ông tiếc hận nói.

"Trong giới có ai mà không biết lão đó có sở thích quái dị kia chứ..."

...

Từng đợt âm thanh bàn tán đều lọt vào tai cô người đang đi bên cạnh chủ tịch Vương.

Cô chỉ hừ lạnh trong lòng. Nếu không phải tên Cảnh Tư Khanh kia mồm mép nhiều chuyện thì cô cũng đâu phải làm nhiệm vụ một cách buồn nôn như vậy. Đã vậy còn không kiếm được một người đàng hoàng, lựa ngay con lợn giống cho cô. Càng nghĩ tới càng muốn gϊếŧ người. Kiềm chế ý niệm đó lại, cô buông tay đang khoác tay người đàn ông ra lạnh lùng nói:

"Chắc chủ tịch Vương cũng có việc cần làm. Tôi không quấy rầy nữa. Xin phép lui qua kia chờ."

Nói xong không đợi người kia trả lời, cô đã đi thẳng vào trong sảnh đấu giá.

Người đàn ông bụng bia đứng nghệch mặt ra. Nhìn theo hướng mỹ nữ vừa đi. Trong không khí còn thoang thoảng mùi hương hoa nhài thanh khiết như bề ngoài của cô vậy. Làm cho người ta chỉ muốn chiếm đoạt làm của riêng.

Từ lúc gặp mặt, lão đã bị mê muội không lối thoát. Mặc dù cô không nói chuyện với lão, luôn lạnh lùng xa cách nhưng lão vẫn vui vẻ nhận lời khi được cô đi tới trước mặt nói "Chủ tịch Vương? Tôi sẽ làm bạn nữ dự buổi đấu giá tối nay cùng với ngài." Chỉ một câu đó cũng làm lão thụ sủng nhược kinh rồi.

Lão còn suy nghĩ tối nay sẽ làm nhiều điều với mỹ nhân...vậy mà, chưa gì vừa vào cửa người ta đã bỏ lão chạy lấy người rồi...

Quay lại bên kia, chị nhà đang đứng một góc khuất để quan sát những nơi có thể hoạt động được.

Bên tai đang đeo chiếc tai nghe mini được thiết kế như khuyên tai.

"Đã kiểm tra các nơi có thể thoát hiểm." Cô nói qua tai nghe.

"Viện trợ đã sẵn sàng, ở tọa độ 18 phía đông." Phạm Hướng đồng đội của cô nói.

"Mục tiêu chưa xuất hiện." Cô quan sát tọa độ rồi nói.

"Mục tiêu lần này rất nguy hiểm, em hãy cẩn thận." Phạm Hướng lo lắng nói với cô.

"Đã biết." Một tia ấm áp lóe lên trong mắt cô. Có lẽ ngoài người thân thì những đồng đội trong tổ chức là người cô để tâm.

"Nếu gặp phải nguy cấp thì hãy đến nơi anh nói, đừng cậy mạnh, biết không." Anh dịu dàng nói với cô.

"Uhm… mục tiêu đã xuất hiện, chuẩn bị tác chiến." Cô nhìn đoàn người đang đi vào sảnh kia, híp mắt lại nói.

Thừa dịp đám đông, cô lẫn trốn vào các góc khuất camera đi thẳng vào nhà vệ sinh.

Cô lấy ra vali nhỏ được đồng đội đã giấu sẵn trên nóc tường trên đầu.

Trong vali là đủ các vũ khí có khắc tên cô - Sát.

Và trang phục của cô.

Cô lấy ra mặc nhanh vào và trang bị đầy đủ vũ khí. Sao khi ổn thỏa cô nghe ngóng bên ngoài, đợi không có ai thì lẻn mình vào trong bóng đêm.

Tại sảnh đấu giá.

Nhân vật lớn nhất đã xuất hiện. Ưng Thần Dạ chủ tịch công ty xuyên quốc gia OG. Nắm trong tay nền kinh tế nước S.

Anh vừa xuất hiện, cả sảnh phòng đã ồ lên. Đó là chủ tịch OG đấy. Chỉ cần có thể ký với công ty anh một bản hợp đồng nhỏ thôi cũng đủ làm cho công ty chết trở thành công ty lớn.

Vì anh hiếm khi xuất hiện tại các buổi tiệc nên đây là cơ hội hiếm có mà ai cũng muốn nắm bắt.

Nhưng lại chẳng có ai dám lên tiến lên để bắt chuyện vì sát khí quanh người anh quá nặng. Đứng gần thôi cũng đủ lạnh chết người rồi.

"Đó chẳng phải là cậu hai nhà họ Khương Khương Duẫn sao." Một người quý tộc nói.

"Hai người đó là bạn bè lâu năm nên chẳng kiêng dè là chuyện bình thường." Người khác trả lời.

Khương Duẫn tay cầm ly rượu đỏ đi lại chỗ anh, tự nhiên khoát tay lên vai anh:

"Ưng tổng sao nay lại có nhã hứng đến tham quan nơi tồi tàn này của tôi vậy." Khương Duẫn vừa tò mò vừa ngứa đòn cười hỏi. Đúng là khó có dịp mời được vị phật nhỏ này.

"Được Khương tổng đích thân mời, Ưng mỗ nào dám không đến." Anh cũng thoải mái nói theo vài câu. Đối với những người bạn này anh luôn tỏ thái độ đặc biệt.

"Chứ không phải Ưng tổng đến là vì vật gì đó sao." Khương Duẫn không tin nhìn anh.

"Coi như là một phần đi." Anh bình thản đáp.

"Này, cậu đừng có ngứa đòn vậy được không, chẳng lẽ tình bạn mấy năm của chúng ta không bằng vật gì đó sao." Khương tổng tổn thương liếc xéo anh. Tên này sao cứ phải đáng ghét như vậy.

"Chẳng phải tôi cũng nói đó chỉ là một phần của lý do thôi sao." Anh vừa nói vừa đi vào trong.

"Mà đó là vật gì thế? Để cậu đích thân tới làm tôi cũng tò mò rồi đây." Mặc dù đây là nơi của cậu nhưng bên tổ chức giữ bí mật rất nghiêm nên cậu cũng chẳng biết phiên đấu giá những gì.

"Chút biết." Anh đi thẳng lại chỗ ngồi dành cho khách vip thông thả ngồi xuống.

Mọi người thấy thế cũng ổn định lại chỗ ngồi của mình. Mc hô to phiên đấu giá chính thức bắt đầu.