Cố Tiêu cưỡng bách Lâm Miểu Miểu mở chân ra, quỳ gối giữa hai chân cô, một tay anh trực tiếp duỗi xuống hạ thể, vừa vuốt ve vừa dùng ngón trỏ thọc vào bên trong quấy loạn.
“A! Đau!”
Xâm nhập không được báo trước làm Lâm Miểu Miểu chưa kịp thích ứng.
Vài phút sau, cô mới thích ứng với dị vật trong tiểu huyệt, một cổ dâʍ ŧᏂủy̠ từ âʍ đa͙σ bừng lên.
Cảm nhận được thiếu nữ đã ướŧ áŧ, Cố Tiêu cúi đầu cách lớp vải đen ngậm lấy đầṳ ѵú cô, dùng đầu lưỡi linh hoạt khảy khảy qua lại, thỉnh thoảng lại dùng sức gặm cắn một chút.
“Ư a ~ không cần ~” Càng nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ từ tiểu huyệt Lâm Miểu Miểu dâng lên, cô khó chịu kẹp lấy chân Cố Tiêu, đĩnh đĩnh eo, muốn làm ngón tay anh thâm nhập sâu hơn chút.
Cố Tiêu thấy thế thì lập tức đứng lên, rút ngón tay từ tao huyệt cô ra, kéo khóa quần xuống, trực tiếp móc dươиɠ ѵậŧ đã cương cứng ra ngoài, dùng ngón tay đã dính nước da^ʍ ướŧ áŧ mà tuốt cây gậy hai cái.
Lâm Miểu Miểu sợ ngây người, này cũng quá thô rồi, trên thân gậy còn có gân mạch đang nhảy dựng nhảy dựng, món đồ lớn như vậy mà thọc vào, cô sẽ bị đau mà chết mất.
Cố Tiêu đỡ côn ŧᏂịŧ, dùng qυყ đầυ cọ liên tục vào hoa huyệt Lâm Miểu Miểu, lướt qua âm đế mẫn cảm làm cô nhịn không được mà kêu ‘Ưm ~’ một tiếng.
Trong đầu cô bây giờ không còn nghĩ đến đau hay không nữa, chỉ muốn Cố Tiêu nhanh chóng đem côn ŧᏂịŧ của anh đâm vào tiểu huyệt của mình nhằm giảm bớt một chút du͙© vọиɠ đang bùng lên.
Cố Tiêu cũng muốn như vậy, anh đã nhịn hết nổi, lại đem nguyên cây gậy cọ xát lên tiểu huyệt, dính đầy dâʍ ɖị©ɧ của cô.
Eo đột nhiên đĩnh một cái, phá tan tấm màn trở ngại, nguyên cây côn ŧᏂịŧ xâm nhập vào tiểu huyệt.
“A!!!” Lâm Miểu Miểu đau đớn kêu lên, hiện tại cô chỉ muốn đá chết người đàn ông trước mặt này, hơn nữa cũng không muốn tiếp tục làʍ t̠ìиɦ.
Cố Tiêu cũng ngây ngẩn cả người, anh chậm rãi rút ra một đoạn, nhìn vết máu dính trên đó, không nghĩ tới cô gái dưới thân này vẫn là xử nữ.
“A! Anh đừng nhúc nhích!!” Lâm Miểu Miểu cơ hồ là rống lên.
Cố Tiêu cảm thấy có lỗi, nhẹ nhàng sờ lên trán trên tóc cô, ở bên tai cô nhẹ giọng nói: “Bé…… Ngoan nào, một lát nữa sẽ hết đau.”
Lâm Miểu Miểu cắn môi, gật gật đầu.
Cố Tiêu bắt đầu thong thả chuyển động, cô vẫn còn rất đau, tiểu huyệt gắt gao ôm chặt lấy dươиɠ ѵậŧ, cảm giác này làm cho Cố Tiêu thật không mấy dễ chịu.
“Ngoan, thả lỏng.” Nói xong anh cúi đầu hôn lên môi Lâm Miểu Miểu, hai người lần đầu chạm môi vào nhau, chậm rãi, đầu lưỡi liền quấn quanh trêu chọc, Lâm Miểu Miểu cũng bắt đầu thả lỏng cơ thể.
Cảm nhận được tiểu huyệt cô thả lỏng, Cố Tiêu bắt đầu thọc vào rút ra, ngay từ đầu cô còn có chút không thích ứng, một lát sau, cô mới cảm nhận được sự vui sướиɠ trong đó.
“Ưm! A…..a….” Theo động tác ra vào mạnh mẽ của côn ŧᏂịŧ, Lâm Miểu Miểu ưm a ưm a không ngừng.
Nghe cô gái dưới thân rêи ɾỉ, động tác Cố Tiêu càng thêm mãnh liệt, anh nâng tay cởi cà vạt ra, đem tay Lâm Miểu Miểu trói lại, sau đó một tay đem đôi tay cô ấn lên phía trên, anh rút côn ŧᏂịŧ ra, lại hung hăng mà cắm vào, cứ như thế lặp đi lặp lại.
Mỗi một lần đều cắm sâu hơn một chút, như có thể đỉnh đến tận cửa tử ©υиɠ, loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ này cơ hồ làm Lâm Miểu Miểu choáng váng, mỗi một cái đâm đều khiến tiểu huyệt cô trào ra một cổ dâʍ ɖị©ɧ.
“A a a, chịu…… chịu không nổi, tôi từ bỏ….”
Cố Tiêu nâng một tay khác, đem ngón tay bỏ vào miệng Lâm Miểu Miểu, không ngừng quấy loạn lấy đầu lưỡi cô, tốc độ trên eo càng lúc càng nhanh, hỗn hợp tiếng nước cùng tiếng va chạm bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© ‘bạch bạch bạch’ tạo thành một âm thanh da^ʍ mỹ đến cực điểm.
Lâm Miểu Miểu cứ thế mà tiết ra tới, một lượng lớn nước da^ʍ trực tiếp tưới lên qυყ đầυ, bởi vì cao trào mà âʍ đa͙σ cô không ngừng co rút khiến Cố Tiêu thiếu chút nữa cũng bắn ra.
Anh hít vào một hơi, lấy ngón tay trong miệng Lâm Miểu Miểu ra, dùng nó xoa bóp núʍ ѵú nổi lên của cô, ngón tay cái cùng ngón trỏ không ngừng nhéo nhéo đầṳ ѵú, làm Lâm Miểu Miểu vẫn đang còn dư vị cao trào nức nở không thôi.
“Sướиɠ à, nước cũng nhiều thật, bé dâʍ đãиɠ.”