Nữ Phụ Lớn Tuổi

Chương 3

Một người phụ nữ mặc đồng phục lao động màu xám bước vào với vẻ mặt mệt mỏi, người phụ nữ này là Lưu Linh.

Vốn dĩ tối nay Lưu Linh trực ca đêm, nhưng cách đây vài tiếng bởi vì làm việc quá sức mà cô bị ngất xỉu, được đồng nghiệp phát hiện kịp thời và báo cáo lên.

Sau khi tỉnh dậy, cô còn muốn tiếp tục làm việc nhưng bị người giám sát ép buộc trở về nhà nghỉ ngơi.

Lưu Linh dùng một tay xoa nhẹ bả vai đau nhức, nhìn cánh cửa phòng đóng chặt, nghĩ thầm đã hơn mười hai giờ, con gái cô chắc đã ngủ say rồi.

Cô nhẹ nhàng bước đến chiếc giường đơn của mình trong phòng khách, tìm được bộ đồ ngủ màu trắng đã được giặt sạch từ đống quần áo gấp trên giường, định vào phòng tắm tắm qua nước nóng, thả lỏng thân thể một chút.

Vì để cho con gái có được môi trường học tập tốt nhất, Lưu Linh cho con gái ở phòng riêng, bản thân chỉ kê một chiếc giường trong phòng khách nhỏ hẹp làm giường ngủ cho mình.

Trong phòng tắm, một thân thể trắng nõn nà được ngâm trong dòng nước ấm áp, từng tia nước bắn lên làn da trơn mềm.

Những giọt nước chảy dọc theo bả vai, xuống xương quai xanh tinh xảo, bộ ngực tròn trịa nõn nà, chiếc bụng phẳng lì và cuối cùng hội tụ ở hoa huyệt hồng hào.

Lưu Linh dùng tay xoa nắn nhẹ nhàng để làm sạch bầu vυ' đầy đặn cùng thân thể trắng nõn của mình, những nơi được cô chà xát đều xuất hiện vết đỏ nhàn nhạt, có thể thấy được làn da cô mỏng manh đến cỡ nào.

Nhiệt độ trong phòng tắm không ngừng tăng lên, cơ thể Lưu Linh ửng hồng dưới hơi nước mơ hồ.

Được nước ấm gột rửa, Lưu Linh cảm thấy hoàn toàn thư thái, cô thoải mái thở dài một hơi.

Đột nhiên, một đôi tay ôm lấy cô từ phía sau, hai tay đánh úp hai bên ngực đầy đặn, dùng sức xoa nắn.

“Nghiên Nghiên.” Cố Hàn Dạ bị nghẹn tiểu mà tỉnh dậy, thật vất vả mới lần mò tới WC.

Kết quả vừa mở phòng tắm ra, bên trong là cơ thể phụ nữ tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ quyến rũ dưới làn nước mơ hồ, anh bị rượu làm cho tê liệt, theo bản năng cho rằng đó là Nghiên Nghiên.

“A, tôi không phải a ~” Lưu Linh bị dọa đến đơ cả người, mãi cho đến khi vành tai truyền đến cảm giác ướŧ áŧ, cùng giọng đàn ông trầm khàn đang nỉ non bên tai, cô mới giật mình tỉnh lại.

Lưu Linh còn chưa nói hết câu đã bị người lật qua, áp thật mạnh lên tường, lưng cô đυ.ng vào vách tường lạnh lẽo làm cô không khỏi rêи ɾỉ ra tiếng.

Còn chưa đợi cô kịp hoàn hồn, môi đã bị ngậm lấy, đầu lưỡi cậu duỗi vào trong khuấy đảo quanh khoang miệng.

Chiếc lưỡi kia tựa như con rắn không ngừng quấy loạn, liếʍ thật sâu vào cổ họng cô, càn quét không bỏ sót một chỗ nào trong khoang miệng.

Nước bọt trao đổi thật sâu khiến cô khó thở, Lưu Linh nhịn không được dùng sức vỗ lên người cậu, cố gắng thoát khỏi nụ hôn ngạt thở này.

Bị cô không ngừng đánh vào người, Cố Hàn Dạ rốt cuộc cũng buông cô ra.

Cuối cùng cũng có thể hít thở, Lưu Linh chỉ lo liều mang hô hấp mà quên đi người đàn ông đứng trước mình.

Cố Hàn Dạ buông đôi môi quá mức ngọt ngào, chuyển hướng sang bộ ngực căng tròn không ngừng nảy lên vì thở gấp.

Cậu há miệng to ngậm lấy núʍ ѵú đỏ tươi, đầu lưỡi cuốn lấy mυ'ŧ vào, một tay nhéo lên đầṳ ѵú còn lại.

“Ưm ~” Lưu Linh cảm giác kɧoáı ©ảʍ truyền đến từ bầu ngực bên trái, thoải mái làm cô nhịn không được mà rêи ɾỉ ra tiếng.

Bộ ngực mười mấy năm qua không được ai chạm vào, nay đã được chăm sóc trở lại.

Kể từ khi con gái cai sữa mẹ, núʍ ѵú cô đến bây giờ mới được người khác bú lấy.

Lúc này, một bên ngực mẫn cảm được cậu bú ʍúŧ, bên còn lại bị ngón tay thô ráp nhẹ nhàng xoa bóp, dần dần trở nên cứng ngắc.

Cố Hàn Dạ há miệng to mυ'ŧ vào, cho đến khi quả anh đào trong miệng cứng lên, cậu mới chuyển sang quả khác đùa giỡn.

Truyện được edit by Dứa Con, chỉ được đăng trên truyenhd