Sự khôn khéo của người này đều dùng vào việc tính toán người chơi khác rồi.
Nhìn thấy cậu không để ý đến mình, Lạc Tiêu đuổi theo, giơ tay phải kéo lấy cánh tay của đối phương: "Cậu chờ một chút."
Ôn Thời vượt lên trước vì đã dự đoán được động tác của Lạc Tiêu, trực tiếp tránh né tiếp xúc, cảm giác trầm trầm trong con mắt ở trong bóng tối mang tới cảm giác đè nén không khác gì chủ nhân lâu đài cổ. Lạc Tiêu hơi chật vật lui lại hai bước, lúc lấy lại tinh thần mới thầm mắng mình sao có thể rụt rè ở trước mặt một người mới như vậy thì Ôn Thời đã đi xa.
Bành Lộ cũng đi rồi, hiển nhiên là không muốn dây vào.
Lạc Tiêu chạy tới phòng mà Bành Lộ ở, đứng bên ngoài nặng nề gõ cửa: "Ngạc Tu chết có liên quan đến Ôn Thời, người kia chính là kẻ có thù tất báo, nếu trước đó anh không làm gì cậu ta thì sau khi tôi xảy ra chuyện sẽ đến phiên anh đó."
Cửa mở non nửa, nụ cười trên mặt Lạc Tiêu mới nở rộ, sau một khắc nghe thấy Bành Lộ nói liền hoàn toàn cứng đờ.
"Tôi khuyên cô về sớm một chút, nhiệm vụ chi nhánh đã kết thúc, hiện tại đi trên hành lang không an toàn đâu."
Nói xong, Bành Lộ liền đóng cửa lại.
Lạc Tiêu oán hận cắn răng một cái, cân nhắc lựa chọn về phòng trước.
Chân nến trên bàn trang điểm của khách không thể được thắp sáng, đây là một quy tắc tử vong đã được xác nhận qua, Lạc Tiêu đứng dựa vào khu tam giác trên tường, tới gần cửa sổ, mặt tường dán phù lục phòng ngừa phía sau bị quái vật đánh lén. Cô nhờ vào ánh trăng nhìn chăm chú lên trần nhà và phía cửa, trong tay nắm chặt đạo cụ, dáng vẻ phòng ngự.
Lạc Tiêu hiện tại đang ở trong trạng thái khẩn trương cao độ, nên cũng ảnh hưởng phần nào đến năng lực phản ứng.
"Tỉnh táo lại đi." Cô cắm ngón tay trống không vào trong hốc tường: "Sao tôi có thể bị một người mới hù sợ cơ chứ."
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, tạm thời không có dị trạng xảy ra.
Lạc Tiêu vẫn không dám chớp mắt theo dõi cảnh vật chung quanh, đồng thời nhớ lại hành động hôm nay.
Hành động của cô trong hôm nay phần lớn đều làm cũng Ôn Thời và Bành Lộ nên nếu có việc cũng không thể chỉ có mình cô phải gánh được. Nhưng vẫn có điểm khác người, đó là khi Ôn Thời ra ngoài, cô đã thả chuột bạch lén đi vào phòng của cậu ta tìm một sợi tóc, chuẩn bị cho các tình huống sau này.
Những chuyện này không hề phù hợp với quy tắc tử vong.
Nghĩ đến đây, tâm trạng của Lạc Tiêu đã dần dần an định trở lại.
Ba giờ sáng, tiếng đồng hồ treo tường cúc cu trong phòng ăn vang lên. Cái đồng hồ này bình thường chỉ rung lên vào nửa đêm mười hai giờ, buổi sáng tám giờ, đây là lần đầu tiên nó rung trái giờ như vậy.
Vừa mới buông lỏng không đến ba giây đồng hồ, Lạc Tiêu đã lại phải khẩn trương.
Một loại chất lỏng không có màu chậm rãi chảy vào qua khe cửa, tỏa ra mùi máu tươi tanh hôi. Trôi theo chất lỏng có một trang giấy mỏng như cánh ve, khi chất lỏng lưu động, hoàn toàn xuyên qua khe cửa thì tờ giấy đứng yên.
Nhìn rất giống một bộ da trong phim kinh dị, lại giống như là một hình người đi lại.
Lý trí còn sót lại đã giúp Lạc Tiêu cưỡng ép kiềm chế xúc động muốn chạy trốn.
Lao ra sẽ chỉ chết nhanh hơn.
Trong con ngươi của cô phản chiếu ra hình dáng một nữ nhân mơ hồ, có mạng che mặt, lễ phục... Khi những nguyên tố mấu chốt này lần lượt xuất hiện, Lạc Tiêu đã kinh ngạc lên tiếng: "Cô dâu máu."
Cô đột nhiên nhớ tới lời nhiệm vụ chi nhánh từng nhắc nhở, đó là sau khi hoàn thành nhiệm vụ trợ giúp quản gia thì sẽ khơi dậy lòng hận thù của quái vật.
Hẳn là trong lâu đài cổ này vẫn tồn tại cô dâu máu? Hiện tại xuất hiện để báo thù?
Lạc Tiêu lập tức lấy máy ảnh vong linh ra để chụp cô dâu máu.
Đèn flash vô cùng chướng mắt, trang giấy giống như cô dâu máu kia không hề phản ứng với cái này.
Tại sao có thể như vậy? !
Đây là nhược điểm của cô dâu máu, Ôn Thời chắc là không nói dối đâu.
Cô dâu máu hai chân không chạm đất, hoàn toàn lơ lửng trên vũng máu, Lạc Tiêu cuối cùng cũng phát hiện thứ trước mắt hoàn toàn khác biệt với các cô dâu máu còn lại. Mặc dù ngũ quan ả ta cũng mất tự nhiên, nhưng loại cảm giác không cân đối này không phải là bởi vì chắp vá. Bản thân Lạc Tiêu chính là một thợ trang điểm khá là lợi hại, cô có thể xác định được người phụ nữ trước mắt đã cố ý trang điểm mặt thành như vậy.