Nếu như mình có thể lấy được cái kéo kia...
Ý nghĩ tới rất nhanh, biến mất cũng rất nhanh.
Máu rắn trên cái kéo vàng khổng lồ đã hoàn toàn biến mất làm nó sáng bóng giống như là một cái kéo mới. Cùng lúc đó, những giọt máu rắn chưa khô trên quần áo Ôn Thời cũng dần ngưng tụ thành những giọt máu nhỏ, di chuyển về phía cái kéo. Lưỡi đao vừa tiếp xúc với máu tươi lập tức điên cuồng hấp thu.
Thứ này cần máu rắn không ngừng nuôi dưỡng.
Kéo vàng là âʍ ѵậŧ.
Ngón tay hầu nam xanh xao, trong nháy mắt toàn bộ bàn tay tím tái, vào lúc mà anh ta sắp không cầm được cái kéo nữa thì ấn ký trên cổ liền lóe lên màu đỏ, tay hầu nam lại khôi phục như bình thường.
Ôn Thời không nhịn được nhìn chằm chằm vào ấn ký kia, là huy chương gia tộc.
Cậu đã có phán đoán, chỉ có nhân viên ở trong lâu đài cổ mới có thể sử dụng cái kéo vàng này.
Hầu nam trong lúc tiến công luôn muốn làm cho râu quai nón rời xa khỏi cánh đồng hoa.
Thực lực hai người chênh lệch rất xa, có kéo vàng nhưng hầu nam vẫn rơi xuống thế hạ phong.
Ôn Thời luôn cảm thấy râu quai nón đang nương tay, nếu không sau khi mình chạy trốn lão ta không thể nào còn sống rời khỏi phòng an toàn được.
Không phải là lo lắng gϊếŧ hầu nam sẽ chọc giận chủ nhân lâu đài cổ đấy chứ?
Càng nghĩ càng thấy có khả năng, một người đánh không lại, một người nhường nhịn, vậy thì kiểu gì cũng sẽ hòa.
Bọn họ mà hòa thì không phải là mình sẽ chết chắc hay sao?
Ôn Thời quyết định tiếp tục hành trình chạy trốn của mình.
Con đường này gần như bị cánh đồng hoa chiếm sạch, không có tường xanh, muốn chạy trốn nhất định phải xuyên qua cánh đồng hoa. Trước khi bước vào cánh đồng hoa, Ôn Thời gần như tiến vào trạng thái hơi say rượu, hoàn toàn cảm thụ được cái gì gọi là say mê không biết đường về. Trạng thái mê man đó kéo dài tầm phút, khi chỉ còn có một tia lý trí, Ôn Thời đã dùng sức cắn vào đầu lưỡi. Sau khi lấy lại tinh thần liền phát hiện mình đang xoay người làm động tác hái hoa.
Giờ khắc này cậu mới ý thức được vì sao hầu nam khi đánh nhau phải rời xa cánh đồng hoa, có lẽ không chỉ là vì bảo hộ cánh đồng hoa, mà cũng là vì bảo hộ bản thân mình.
Nếu ở trong cánh đồng hoa này, thân thể và ý chí gần như sẽ bị mất khống chế, thực sự là có độc.
Thanh âm nhắc nhở đã giúp cậu tìm về một tia lý trí:
"Hầu nam phát hiện cậu có ý đồ bất chính, hầu nam rất phẫn nộ, anh ta đang thông báo cho bá tước đến đây."
Không có điện thoại tùy thân, làm sao có thể liên hệ?