Cấm Búp Bê Nga

Chương 16

Tiếng đếm ngược như nổ vang ở trong đại não, trán Ôn Thời chảy ra một chút mồ hôi. Cậu đã đoán sai một chuyện, đây là một cú lừa, nhiệm vụ của người thi hành đại khái vẫn là do người chơi tự thực hiện.

Đếm ngược chỉ còn lại mười giây, Ôn Thời cắn răng một cái tiếp nhận ống tiêm của râu quai nón, kiệt lực khống chế sự run rẩy của cánh tay.

Gân xanh trên cánh tay của chủ nhân lâu đài cổ đã lồi ra, mỗi một mạch máu đều hiện lên rõ ràng.

【5s, 4s... 】

Lúc cái kim nhỏ đâm vào mạch máu, chủ nhân lâu đài cổ không phản kháng, hắn không nhúc nhích, giọng nói trầm thấp mà khàn khàn: "Ngươi đã tiêm cái gì?"

Dược vật bị đẩy vào từng chút một, Ôn Thời miễn cưỡng cười nói: "Đây là thuốc đặc hiệu mà viện trưởng tôi chuẩn bị."

Hai chữ viện trưởng phát âm vô cùng nặng.

Một bên, râu quai nón đã nâng móc sắt tay phải lên, nhưng vẫn nhịn được.

Chủ nhân lâu đài cổ cười lạnh một tiếng: "Thật sao?"

Lúc Ôn Thời rút kim tiêm ra, hắn chậm rãi đứng lên.

"Nhắc nhở, dược vật của cậu đã chọc giận chủ nhân lâu đài cổ."

"Nhắc nhở, đặc hiệu của dược vật không đến một phần trăm."

"Nhắc nhở, độ thiện cảm của chủ nhân lâu đài cổ dành cho cậu đang kịch liệt hạ xuống."

"Nhắc nhở, xin hãy cố gắng sống sót trong năm mươi phút."

Cái gì gọi là dược vật của tôi, rõ ràng là của viện trưởng? !

Ôn Thời nào còn nhiều thời gian suy nghĩ như vậy, cậu trực tiếp ném ống tiêm xuống, cũng không tìm bất kì lý do chính đáng nào để bù đắp mà chỉ kêu lên một tiếng xin lỗi rồi liền xông ra ngoài.

Cậu không có chạy lung tung như con ruồi không đầu, mà trực tiếp chạy vội xuống dưới lầu.

Chạy đến đại sảnh, một cảm giác nguy cơ mãnh liệt truyền đến. Ôn Thời ngẩng đầu, chủ nhân lâu đài cổ đang đứng ở tầng bốn, dựa vào lan can, mặt không thay đổi nhìn chằm chằm cậu.

Lạnh lùng, tàn nhẫn, trong con mắt không một tia nhân tính.

Chủ nhân lâu đài cổ không trực tiếp đuổi theo, tựa như là đang nhìn một con chuột bạch vùng vẫy giãy chết .

Ôn Thời không còn lựa chọn, bên trái là một khu vực rộng lớn bằng phẳng, đằng sau là nơi ở của người hầu, nơi duy nhất thích hợp để kéo dài thời gian chỉ còn mê cung.

Cắn răng một cái, cậu tiếp tục xông ra ngoài, ngay sau đó đâm vào mê cung.

【 Cậu sắp tiến vào mê cung vườn hoa yêu dấu của hầu nam 】

【 Chưa cho phép đã xông vào, chú ý cẩn thận hầu nam 】

Hôm nay là một ngày trời nắng, duy chỉ có khu vực mê cung là có mây đen bao phủ, mê cung dưới bóng tối trông có vẻ nguy hiểm mà thần bí.

Đứng từ xa nhìn vào thì đây đúng là một mê cung thực vật tiêu chuẩn, bản chất vẫn là bức tường băng lãnh, dây leo um tùm bám lên trên mặt tường, tạo nên một mê cung thực vật giả tượng.