Cuộc Sống Của Xuyên Qua Nữ: Tưởng Nhàn Mà Không Nhàn

Chương 12

Cổ Na chạy nhanh nói: “Hai người này, không cần Lính ca ca lo, mà số tiền thưởng coi như là mời các vị uống trà.”

Đương nhiên câu sau Cổ Na nói chỉ đủ cô với người lính đầu đàn nghe.

Đáng lẽ cô nên chạy luôn, nhưng mình cô cũng chẳng mang nổi hai người bọn họ.



Những người lính này cuối cùng vẫn là mang theo ba gã lưu manh rời đi.

Cổ Na nhìn bóng lưng của họ thầm nghĩ trong lòng: “Sợ rằng không có Ma Vương thì Vương Quốc này vẫn sẽ vong thôi, ở trong Vương thành mà còn vậy huống chi tại nơi xa.”



Cuối cùng hai người Mukodo Tsuyoshi cùng An Tần cũng tỉnh lại.



Tại Dưỡng Tâm Điên.

Khanh Hi nhìn một loạt thao tác của Cổ Na trong lòng phát lạnh, hắn không thể nghĩ được điều gì có thể khiến cho một người vừa xuất cát (gả chồng) làm một loạt hành động thuận buồm xuôi gió như vậy.



Mà tại phủ Cổ Lạp.

Ba cha con Cổ Lạp Na Pháp, hai ca Cổ Lạp Na Tháp và Cổ Lạp Na Thăng đang xem màn hình cũng đồng thời hiện lên nghi hoặc: “Hậu cung có thể thay đổi một người đến vậy sao?”

...

Cổ Na không hề biết những chuyện mình làm đều bị người trong thấy, không hề nghĩ đến hạn chế hành vi của mình, sao phù hợp với thân phận là tiểu thư nhà quan.

Gây nên sơ hở, khiến cho những hiệu ứng lúc trước hệ thống làm ra để cô có thể phù hợp với thân phân không bị mọi người nghi ngờ đây dần mất hiệu quả.

Mà đáng lo hơn là, từ những điều này ta có thể nhận thấy được những hạn chế đối với hệ thống đang mạnh lên.

Mà năng lượng tối cũng đang thẩm thấu một cách rõ ràng lên.

Tuy nói Cổ Na không bị ảnh hưởng bởi năng lượng tối, nhưng sát khí ở thế giới này đang xâm nhập vào trong cơ thể cô, nó đang từ từ biến đổi cô một cách vô thức.

Mà chính Cổ Na cũng không nhận ra.

Thật đáng lo ngại.

Thời gian như nước rút.



Hai tháng sau.



Cổ Na đã ở thế giới này hai tháng rồi.

Trong hai tháng này cô đã kết bạn với Mukodo Tsuyoshi cùng nhau rời đi Vương Quốc Rayseer.

Mà An Tần không biết cô ấy nghĩ như nào, mà lại tách ra với Cổ Na và Mukodo Tsuyoshi sau khi đổi quần áo và trang sức ra tiền.

Mà giờ đó cũng không phải chuyện Cổ Na quan tâm.

Vì sao ư, vì giờ đây cô phải đối mặt với nguy cơ nguy hiểm đến tính mạng.

Cô cùng Mukodo Tsuyoshi và đoàn lính đánh thuê hai người thuê để hộ tống hai người qua Vương quốc khác phải đối mặt với Thiên Sói.

Một con thần thú trong truyền thuyết.

Theo đôi câu vài lời mà đội lính đánh thuê phổ cập thì nó có sức mạnh ngang ngửa với con rồng thượng cổ.

Cổ Na thực sự tuyệt vọng, cô đã làm chuyện gì thương thiên hại lý gì mà lại gặp phải nó chứ.

Cổ Na thực sự chẳng có cách gì để thoát khỏi tình cảnh trước mắt.

Cô điên cuồng trong lòng gọi tên của hệ thống.

“Hệ thống, hệ thống, mày đâu rồi, mày còn không ra cứu mạnh là tao phải phơi thây… không đúng chính là xương cũng chẳng còn đâu.”

Hệ thống: “Cô gọi gì…”

Hệ thống nhìn tình cảnh của kí chủ trước mắt hết nói rồi.

Nó chỉ là rời đi có hai tháng sao lại như thế này.

Vốn nó cũng không có ý định quay lại thế giới này, nhưng do 004 tên đó không biết ở đâu mò ra một quyết công pháp lấy hấp thu năng lượng tối làm cơ sở để tu luyện cưỡng ép nó phải truyền cho Cổ Na.

Dù sao thì nó tuy là hệ thống không hề trực tiếp tiến vào trong thế giới nhưng vấn đề là tiếp xúc lâu rồi nó cũng sẽ lây nhiễm năng lượng tối được chứ.

Hết chương.