Cổ Na trước mặt tối sầm lại, đợi đến khi cô lấy lại được tầm nhìn.
Cô đã bị di chuyển đến trong một cung điện với phong cách phương tây.
Mà vòng quanh cô có một đám người tay cầm gương bạc.
Mà cùng cảnh ngộ với cô thì có năm người.
Họ đều mặc đồ hiện đại, Cổ Na mặc đồ cổ trang của Trung Quốc thực sự rất nổi bật.
Một cô gái mặc đồ váy trắng trông khá giống như công chúa trong các bộ phim phương tây lúc trước cô có xem qua.
Bắt đầu hô lên những tiếng kinh ngạc.
“Hỡi các vị dũng sĩ.”
“Đúng là phép màu.”
Nói thực đối với Cổ Na mà nói những câu này, cảnh tượng này nó sự rất là khuôn mẫu được chứa.
Cổ Na theo thói quen triệu hồi ra màn hình trào phúng tính kiếm thêm một chút phần thưởng từ hệ thống.
Những thứ cô triều hồi ra lại không phải là màn hình hệ thống quen thuộc mà là một cuốn sách.
…
Cùng lúc đó màn hình trào phúng của Khang Hi bên này cũng thay đổi thành một cuốn sách.
Khanh Hi: “…”
Nhìn cuốn sách Cổ Na cầm trong tay lại nhìn cuốn của mình còn có cái gì thắc mắc nữa.
“Ha Hả.”
…
Hành động của Cổ Na cũng không hề thu hút những người trước mặt cô.
Không phải vì họ không thấy được cuốn sách mà là họ quá quen với việc này.
Một người đàn ông trung niên đứng bên cạnh cô gái váy trắng tiến lên nói:
“Nếu không phiền xin phép cho tôi được thẩm định sức mạnh của các vị dũng sĩ.”
Nói rồi ông ta hướng cái gương mình đang cầm về phía một cậu học sinh trung học, sao Cổ Na lại biết sao?
Làm ơn quần áo của những người này chỉ rõ á.
Ngoài Cổ Na ra thì còn có hai nam hai nữ.
Hai cô gái thì cũng như cậu học sinh đều mặc đồng phục học sinh của nước Nhật.
Còn người còn lại thì chắc đã đi làm.
Tấm gương ông ta cầm phát sáng lên, rồi ông nói: “Người sử dụng thánh kiếm.”
“Quả nhiên là năng lực thưởng đẳng.”
Nói xong năng lực ông còn không quên khen ngợi một chút.
Tiếp rồi ông lần lượt chỉ chiếc gương đó về từng người.
Cô nữ sinh có mái tóc dài là năng lực ma pháp hệ thánh.
Cô nữ sinh tóc ngắn là ...
Chưa đợi ông lão giám định, cô nàng váy trắng đã lên tiếng nói:
“Xin hãy cứu lấy Vương Quốc Rayseer này!”
Cô nàng nói tiếp với vẻ cầu khẩn: “Chúng tôi chỉ còn biết trông cậy vào mọi người.”
Trong lúc những người này còn đang nói chuyện, Cổ Na đã loay hoay chỉnh sửa lại khiến cho cuốn sách biến về lại thành màn hình.
Với hình dạng này thì cũng sẽ không bị mọi người thấy.
Trong lúc này, thì ngoài Cổ Na thì những người khác cũng đã kiểm tra xong.
Ông già trùm mũ lại tiếp tục chỉ cái gương đang cầm về phía của cô, nó phát sáng lên ông ta nói:
“Có khả năng triệu hồi ra một cuốn sách nằm trong một cặp sách đôi.”
“…”
Mọi người vốn đang bàn tán về kỹ năng siêu thị trực tuyến của anh chàng đã đi làm.
Đúng rồi anh chàng này tên là Mukodo Tsuyoshi, 27 tuổi.
Trong cung điện im bặt đi.
Sau đó những tiếng bàn tán bắt đầu to lên, lời nói cũng rất khó nghe.
Cổ Na nhìn những người xung quanh.
Chậc, lúc nảy cô nhưng nghe rõ ràng bọn người này, là cầu cứu những người được triệu hồi ở đây là để cứu đất nước của mình đi.
Chính là đất nước của mình mà họ cũng phải dựa vào người khác, lại có tư cách gì chê bai người khác.
Hơn nữa kĩ năng của cô cũng không có vô dụng, là do suy nghĩ của họ hạn hẹp thôi.
Cũng như kĩ năng của Mukodo Tsuyoshi cũng vậy, nếu vận dụng tốt thì hoàn toàn có thể coi như kho lương.
Hơn nữa, còn có thể mua được như thứ đồ từ hiện đại, có được nó thì chẳng khác gì nắm giữ được nền văn minh của cả một thế giới, tuy không biết có mua được những thứ như xe tăng đại bác hay không nhưng không có thì kỹ năng này vẫn rất tuyệt.
Hừ mèo đen chê mèo trắng lắm lông.
…
Trong nghĩ như nào, thì ngoài Cổ Na vẫn rất bình tĩnh.
Haizzz người dưới mái hiên…
Cổ Na đi bên cạnh nhìn thấy Mukodo Tsuyoshi vẫn còn thất lạc thì cũng không biết nên nói gì.
…
Tụi cô được dẫn đi gặp nhà vừa.
Vừa vào nhìn lại ba cô cậu học sinh… người ta không biết đã thay đồ từ lúc nào.
Đức vua có thân hình to béo, tuổi chắc cũng khoảng trung niên.
Nói về tình hình Vương Quốc Rayseer.
Đức vua: “Vương quốc…”
Nói thì dài dòng như tóm lược lại thì ý đại khái là Vương Quốc ổng đang bị Ma Vương quấy nhiễu, cần dũng sĩ giúp đỡ.
Sau khi giúp thì có thể từ chỗ Ma Vương lấy được cách quay về thế giới cũ.
Cổ Na nhìn một sảng người đầu nhập vào người nói người phụ họa.
Cổ Na câm lặng một chút.
Rồi lại điều ra màn hình trào phúng bắt đầu điên cuồng phun tào.
Mà cũng là lúc này, hệ thống vẫn luôn không trả lời cô xuất hiện.
Hết chương.
……………………………
Tác giả đề cử: Truyện “Nữ Phụ Thú Thế Cuộc Sống Hằng Ngày”
Văn án:
Tình trạng: Hoàn thành.
Số chương: 106.
Cô vô tình xuyên qua một cuốn tiểu thuyết, cũng như bao người xuyên qua cô cùng có một hệ thống. Hệ thống này không hố cha như trong các tiểu thuyết cô đọc gần đây, nó rát tri kỷ.
Cuộc sống của cô sau khi xuyên cũng rất tốt chỉ là ... toàn bộ lạc người cô nhìn trúng e rằng đều là nam nhân của nữ chính.
... nàng nên làm thế nào á
(Lưu ý những gì trong truyện chỉ là hư cấu)