Chương 1
“Ưm a…Chú a…Không được…Chú cắm sâu quá…Bụng khó chịu…Nếu cứ như vậy sẽ hư mất…Không thể như vậy…A chú, từ bỏ…”
Bên trong tầng hầm tối tăm truyền ra tiếng thở dốc mê người, cùng với một trận âm thanh bạch bạch bạch.
“Đương nhiên là được, chú xoa xoa để bảo bối không khó chịu nữa…Ngoan, nghe lời!”
Âm thanh kiều suyễn khiến người mơ mộng vang lên hết lần này đến lần khác, càng ngày càng rung động lòng người.
Chỉ đơn giản là trải một tấm chiếu xuống đất, bên trên là một người đàn ông trần trụi có da thịt màu tiểu mạch đang không ngừng di chuyển hạ thân, còn tiếng rêи ɾỉ nhỏ vụn là của thiếu nữ bên dưới.
Ghé sát vào mới có thể hoàn toàn thấy được thiếu nữ đáng thương bị người đàn ông đυ., da thịt trắng nõn tinh tế thấm một tầng mồ hôi mỏng, cơ thể nho nhỏ không ngừng run rẩy, ngón chân cũng cuộn tròn lại, hiển nhiên là bị người đàn ông đυ. tàn nhẫn.
“Bảo bối, mở chân ra đi! Để dươиɠ ѵậŧ của chú cắm sâu một chút…A…Quá sướиɠ! Bảo bối giỏi quá! Thật mềm! Bên trong cũng rất chặt!”
Ngoài miệng người đàn ông tiếp tục dỗ dành, thân dưới lại nhanh chóng di chuyển, dươиɠ ѵậŧ vừa thô vừa to nhanh chóng ra vào bướm nhỏ đang chảy nước.
“Ưm a…Chú…Nhẹ một chút…Từ bỏ ô ô…Cắm sâu quá…Ha a…Trướng quá…”
Thiếu nữ bị người đàn ông đè nặng đυ. có chút khó chịu vặn vẹo cơ thể muốn giãy dụa, nhưng tứ chi cường tráng của người kia gắt gao ngăn chặn, khiến cô không thể động đậy, chỉ có thể không ngừng phát ra tiếng xin tha.
Nhưng người đàn ông sao có thể buông tha miếng thịt đã dâng đến tận miệng được.
“Bướm da^ʍ của bảo bối nhiều nước như vậy, vừa ướt vừa mềm đúng thật là quá tuyệt vời, chú thích bướm non, không cắm sâu thì sao có thể thoải mái được!”
“A! A a a!! Bị dươиɠ ѵậŧ của chú đỉnh đến rồi…Ưm…Không thể ô ô…Khó chịu…”
Thiếu nữ rêи ɾỉ khó chịu nhưng lại co rút bướm nhỏ kẹp chặt côn ŧᏂịŧ kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức người đàn ông phát ra tiếng gầm nhẹ.
“Bảo bối đừng kêu lớn tiếng như vậy, nếu để ba mẹ biết thì lần sau chú không cho kẹo nữa.”
Thấy thiếu nữ càng ngày càng giãy giụa không phối hợp, người đàn ông sợ anh trai và chị dâu về phát hiện, nên bắt đầu vừa đe dọa vừa dụ dỗ, nhưng động tác dưới thân vẫn không dừng lại một chút nào.
Nghe thấy kẹo, đôi mắt Khúc Thư Lạc lập tức sáng lên.
“Ưm…Không…Không cần…Lần sau chú phải mang kẹo cho cháu, cháu rất nghe lời, cái gì cũng nghe chú…A…Thư Lạc muốn ăn kẹo…”
“Đúng rồi, Lạc Lạc thật ngoan, chú đυ. cháu có thoải mái không!”
Người đàn ông thực hiện được gian kế nở nụ cúi đầu hôn lên cháu gái xinh đẹp nhưng ngu ngốc của mình, y ngậm lấy vành tai cô tinh tế gặm cắn, hai tay xoa mông thịt căng tròn, dươиɠ ѵậŧ ác liệt hung hăng va chạm bướm non mẫn cảm, chọc đến mức cả người Khúc Thư Lạc phát run.