Chinh Phục Lại Trái Tim Của Nàng

Chương 24: Tới thăm em

Dĩ Yên đã đi rồi, cô tức vì bảo bối không cho cô đi cùng nhưng cô có cách riêng của mình. Cô móc điện thoại từ trong túi ra điện cho bà:- Alo, bà yêu dấu của cháu.

- Con cũng biết điện cho bà già này sao? Ta nghĩ con quên ta là bà của con luôn rồi.

- Bà à con chỉ nhất thời quên bà thôi mà nghe nói bệnh viện bà cử người đi công tác phải không bà?

- Đúng rồi đi công tác ở vùng Sơ Bảo mà con hỏi chuyện này làm gì?

- Con chỉ tò mò thôi. Bye bà nhe. Chụt...chụt.

Linh Đàm cúp máy cái rụp làm người bà không hiểu gì cả. Sau đó, cô quay qua nói với Vani rắng:

- Hai mẹ con chúng ta đi du lịch chơi. Con muốn không?

- Dạ muốn. Mà đi đâu vậy mẹ?

- Đi tới nơi mẹ con công tác được không?

- Dạ. Vậy chúng ta đi liền đi.

- Được. Để mẹ giải quyết xong công việc rồi đi.

- Dạ mẹ.

Đi được vài tiếng thì tới Sơ Bảo. Cô công tác ở một làng nhỏ, nơi đây bà con sau khi dùng nước ở con sông kế bị thì bị phong hàn, sốt rất nhiều nên cô phải giúp họ. Bệnh viện ở địa phương thì đã trở nên quá tải rồi. Cô đưa vali cho Gia Bách:

- Cậu đưa vali về nơi ở trước đi tôi đi xem tình hình rồi quay về?

Dĩ Yên từ dọc theo con sông thì thấy cả chết hàng loạt nước sông thì bị ô nhiễm nặng nề. Cô nhìn mà muốn ọe tại chỗ hên mà còn bình tĩnh lấy khẩu trang ra đeo vào. Gần đó có đứa trẻ định lấy nước sông này cô chạy lại ngăn cản:

- Em không được lấy nước sông này. Nó đã bị ô nhiễm, dùng nó sẽ bệnh.

- Nhưng...nhưng...không có nước thì phải làm sao đây chị.

- Em về nhà trước đi, chút chị sẽ đem nước sạch tới.

- Dạ cảm ơn chị. Mà chị tên gì vậy?

- Chị tên là Hàn Dĩ Yên, còn em.

- Em tên là Tiểu Hoa. Tạm biệt chị gái xinh đẹp nhe.

- Tạm biệt.

Cô đi được một hồi thì phát hiện nước sông bị ô nhiễm như vậy là có một nhà máy thủy sản xả chất thải ra ngoài. Cô liền lập tức quay về làng nói:

- Nước bị ô nhiễm là do nhà máy kia thải ra sao mọi người không kiện nhà máy đó.

Trưởng làng đứng dậy nói:

- Đã kiện rồi nhưng bọn chúng đã mua chuộc hết đám cảnh sát nên vụ án này đã không được thông qua giải quyết. Bọn chúng còn cử người đến hâm dọa chúng tôi nữa nên không dám.

- Tôi hiểu rồi. Việc này cứ để tôi. Chúng tôi có đem một ít nước sạch và lương thực cho mọi người mong mọi người nhận rồi quay về nhà đi. Ngày mai chúng tôi sẽ khám bệnh cho mọi người.

Cô gặp lại cô bé Tiểu Hoa đang chạy lại phía cô nói:

- Chị là bác sĩ phải không? Em trai của em đang sốt cao chị tới khám cho em ấy được không?

- Được chị theo em liền. Gia Bách cậu chuẩn bị đồ theo tôi.

- Dạ chị.

Hai người đi chưa được bao lâu thì hai mẹ con Linh Đàm cũng tới nơi đây. Linh Đàm nhìn xung quanh nhận xét chung thì nơi đã bị nhiễm bệnh nên phải cẩn thận. Biết nơi đây nguy hiểm như thế đã không cho bảo bối đi rồi. Mà cô không tìm thấy Dĩ Yên cô nghĩ có lẽ nào hai người họ đi hẹn hò không làm cô càng tức giận hơn. Cô nói với trợ lí:

- Cô đưa Vani về khách sạn chăm sóc con bé đi. Chút tôi về.

- Mẹ, con muốn ở đây với mẹ.

- Ngoan, mẹ đi tìm mami của con.

- Dạ, vậy con đi trước nhe.

- Uhm.

Cô tìm được một hồi thì thấy hai người đi ra từ một căn nhà. Gia Bách còn giúp Dĩ Yên vén tóc lên là Linh Đàm tức đỏ mắt đi tới hất tay Gia Bách ra đứng chắn trước mặt Dĩ Yên:

- Cậu làm gì con gái nhà người ta vậy?

- Tôi chỉ giúp chị ấy vén tóc lên thôi. Mà nhìn chị quen quen có phải đã gặp ở bệnh viện rồi phải không?

- Phải thì sao chứ.

Dĩ Yên thấy vậy liền kéo Linh Đàm ra chỗ khác nói chuyện:

- Chị làm gì mà tới đây, không phải tôi dặn chị ở nhà chăm con rồi sao? Con bé đâu?

- Con bé về khách sản với trợ lí Tô rồi. Chị không an tâm cho em nên mới tới đây.

- Tôi không phải là đứa trẻ 3 tuổi mà cần chị bảo vệ. Chị đi về đi.

- Nhưng đối với chị em vẫn là đứa trẻ không bao giờ lớn cần được bảo vệ.

Linh Đàm thừa cơ hội ôm Dĩ Yên nói:

- Bảo bối, em cho chị ở đây đi. Chị không an tâm nên mới lặng lội từ xa đến. Em thu nhận chị ở lại được không?

- Một lần thôi đó.

- Tuân lệnh bảo bối.

- Nhưng muốn ở lại phải chấp nhận 1 điều kiện.

- Em nói đi.

- Chị không được tiết lộ mối quan hệ giữa chúng ta cho bất kì ai. Phải nói chị là chị gái của em.

- Được.

- Chị giúp em điều tra nhà máy gần đây làm ô nhiễm con sông này gây bệnh nhe. Để tố cáo bọn chúng.

- Chị sẽ liên hệ trợ lí sẽ có kết quả sớm nhất cho em.

- Uhm, bây giờ thì buông em ra đi.

- Được.

-Chị đi về chỗ em ở đó đi. Trong nhà hết củi rồi để em đi tìm.

- Vậy cho chị đi với.

- Không được. Một là ở nhà hay là đi về. Chọn đi.

- Vậy em đi đi chị ở đây chờ em về.

- Tốt.