Ánh sáng vàng trong sa mạc, có thể nhìn thấy từng tòa kiến trúc có góc cạnh thật lớn, chúng nó đồ sộ sừng sững, to lớn mà lại tinh xảo.
Tại sa mạc thật lớn này, có một con sông dài nhất thế giới —— sông Nin, mà ở đồng bằng sông Nin, có một đô thành rộng lớn không gì sánh bằng, nơi này chính là thủ đô Ai Cập.
Thủ đô ấy có trăm tòa cửa thành, nhà cao cửa rộng trùng điệp, dân cư cực kỳ dày đặc, phồn vinh rộng rãi, là “thành phố của cung điện”.
Không chỉ ở thủ đô mà ngay cả toàn Ai Cập, thì Cyrus là Pharaoh có quyền lực tuyệt đối trên đỉnh kim tự tháp.
Còn ngươi là nô ɭệ của Cyrus, ngươi chưa từng có tư cách mặc quần áo, chỉ có thể cả ngày không biết xấu hổ mà lỏa thể đi lại trong cung điện.
“Vương.” Ngươi cung kính hành lễ.
“Ừ, dứng dậy đi.” Nam nhân giống như cơn lốc nguy hiểm trong sa mạc, cực có cảm giác áp bách, âm điệu hắn thanh lãnh đạm mạc, khi nói chuyện phảng phất như kết băng, làm người khác theo bản năng run rẩy.
Giọng nói hắn trầm thấp lạnh băng làm ngươi sợ hãi mà hơi phát run, nhưng vẫn thuận theo dựa vào trong lòng hắn.
——————
“Có muốn đi ra ngoài không?” Cyrus hôn vành tai ngươi, hơi thở nặng nề hỗn loạn, giọng nói khàn khàn sủng nịch hỏi nàng.
“Muốn.” Ngươi rũ mi mắt xuống run run, thoạt nhìn yếu ớt lại sợ hãi, đuôi mắt đỏ tươi còn mang theo một tia xuân sắc.
“Ừ.” Ngươi dịu dàng ngoan ngoãn làm hắn không tự giác sinh ra ý niệm muốn khi dễ nàng tàn nhẫn hơn, nhưng hắn đã nhịn xuống.
Ngươi thay quần áo mỹ lệ tinh xảo, nội tâm sợ hãi lại hưng phấn, ngươi thật cẩn thận mà vuốt ve quần áo thoải mái trên người, trong lòng chờ mong nhìn thấy thế giới tốt đẹp bên ngoài.
Ngươi còn chưa đi ra, thì bỗng nhiên nhìn thấy bên ngoài binh lính tráng kiện uy vũ nên sợ hãi trốn phía sau vương.
Ngươi giống như chấn kinh quá độ mà như con thú nhỏ tìm kiếm sự che chở từ vương vậy, làm hắn thật muốn nắm chặt ngươi vào trong lòng bàn tay tùy ý chơi đùa, trong lòng cũng cảm thấy về sau muốn cho ngươi tiếp xúc với thế giới bên ngoài nhiều hơn một chút.
Vương cưỡi lạc đà cao lớn mang ngươi ra đô thành, dưới ánh hoàng hôn mỹ lệ, ngươi thấy được ánh sáng thần bí từ kim tự tháp. Sau đó ngươi đi tới sông Nin, nước sông Nin vừa xanh vừa tĩnh, mặt trên được ánh mặt trời chiếu xuống sáng lấp lánh, ngươi trong lòng thân thuộc lại vui sướиɠ, muốn xuống dưới để gần sát nó hơn.
Nhìn ngươi vui mừng sinh động như thế, Cyrus trong lòng mềm mại thành một mảnh, nên rất mau hắn đã ôm ngươi xuống lạc đà.