Dựa vào nhan sắc bậc nhất của Dung Tịch, quả nhiên đã hấp dẫn rất nhiều cô gái trẻ lại đây, nên quán trà sữa của nàng cũng có chút danhtiếng, đại đa số đều là ngắm Dung Tịch.
Các cô đều cho rằng hắn là bạn trai của nàng, mới đầu nàng giải thích nói không phải, thì những cô gái điên cuồng đó lập tức hưng phấn vây quanh hắn kêu anh nhỏ, hỏi WeChat hắn, rồi thấy hắn quá đẹp, nên còn muốn sờ hắn nữa.
Ngày đó, Dung Tịch đã nổi giận rất lớn, nàng cũng bị hoảng sợ. Buổi tối hắn cơm cũng không ăn, trốn ở trong phòng mấy ngày không chịu ra, nàng biết hắn bực bội, nên không phủ nhận nữa.
Dung Tịch ghét những người con gái vây quanh hắn, các cô có bạn trai rồi, nên không thể nhiệt tình sờ loạn trêu chọc người đàn ông khácđược, dù sao Ngôn Vu nhà hắn không thể như vậy, nàng có một mình hắn là đủ rồi.
Và hắn càng khó chịu hơn là chuyện Ngôn Vu phủ nhận hắn không phải người của nàng, tức giận đến mức không muốn ăn cơm, hắn rõ ràng chính là của nàng rồi, là nàng nhặt được hắn, nên phải luôn ở bên cạnh hắn mãi mãi.
Tuy rằng bởi vì những cô gái trẻ điên cuồng đó, nên hắn có bóng ma trong lòng, nhưng hắn lại quá thích ngắm nàng, thiếu một ngày cũng nhịn không được, nên hắn đã tới quán ngoan ngoãn ngồi tại chỗ, không hề chớp mắt nhìn nàng chằm chằm.
Gặp được cô gái quá mức nhiệt tình kia, Ngôn Vu tới ôm hắn nói giỡn, “Đây là bạn trai chị đó, có thể ngắm, nhưng không thể muốn phương thức liên lạc đâu, chị sợ anh ấy chạy mất.”
Dần dà, những cô gái đó cũng biết Dung Tịch có chủ rồi, nên mỗi lần mua trà sữa thì chỉ ngắm rồi đi, anh trai nhỏ sao, có thể ngắm mỹ nhan của hắn một chút là đủ rồi.
Vì dỗ Dung Tịch, nên nàng đã đáp ứng dẫn hắn đi ra ngoài chơi.
Nhưng nàng bận quá, chỉ có thể đẩy mấy ngày sau.
Mỗi ngày có hai tiếng, không biết Dung Tịch đi đây. Nàng ẩn ẩn phát giác da thịt trắng nõn của hắn giống như bị phơi đen.
“Em mỗi ngày đi đâu vậy?”
“Kiếm tiền.” Hắn không muốn thấy nàng vất vả như vậy nữa, nhưng hắn lại quá mức vô dụng, không có sở trường đặc biệt để kiếm thật nhiều tiền cho nàng.
“Về sau đừng đi nữa, sẽ bị người khác bắt cóc đó, lúc đó em không thể gặp lại chị đâu.” Nàng sao có thể yên tâm để hắn đi kiếm tiền chứ, nàng kỳ thật cũng không nhất định phải mở quán trà sữa gì cả, chỉ là muốn thử xem mình có thể làm được hay không thôi.
“Sẽ không bị bắt cóc đâu. Vu, vậy sau này em không đi nữa, em sẽ ngoan ngoãn ở trong quán giúp chị làm việc.” Cân nhắc trước sau, hắnthấy không nên làm nàng lo lắng, hắn không nhất định phải đi ra ngoài kiếm tiền, hắn ở trong quán cũng có thể kiếm được.