Thế nhưng cậu bé vẫn nghi hoặc: “Không có mẹ, cậu không buồn sao? Không được nhìn thấy mẹ đó.”
Tiểu Tê Vô lắc đầu, từ khi bé sinh ra đã không hề có khái niệm về mẹ, thậm chí ngay cả ba cũng mới có trước đó không lâu.
Bé an ủi Lượng Lượng: “Khi Tê Vô không có ba, cũng không thấy đau lòng.”
“Bởi vì còn có rất nhiều người đối xử tốt với Tê Vô… À, có bà bà nữa.”
Lượng Lượng sợ hãi: “Không có ba! Vậy sao cậu lại không đau lòng! Cậu không nhớ bọn họ sao?”
Vừa nghe như vậy, dường như Tê Vô còn đáng thương hơn mình.
Tiểu Tê Vô không hiểu: “Họ chưa từng xuất hiện, Tê Vô chưa từng thấy họ, nên không nhớ.”
“Nhưng Tê Vô nhớ bà bà, nhớ Thành Hoàng nữa, bọn họ đối xử với Tê Vô rất tốt.”
Lượng Lượng cái hiểu cái không, giống như mình không có ba, cũng chưa từng nhìn thấy ba, ba cũng không đối xử tốt với mình.
Nhưng luôn có người nói cậu bé không có ba nên rất đáng thương, vì thế nên cậu bé luôn muốn có một người ba.
Hiện tại cậu bé cảm thấy, mình không cần ba, nhưng rất cần mẹ!
À, thì ra là như thế!
【 Tiểu Tê Vô nghĩ cái gì thì nói cái đó, tuy rằng đúng là như vậy, nhưng Tô Văn thật sự không đưa đứa bé đi bệnh viện khám thử sao, thật kỳ lạ. 】
【 Những đứa trẻ luôn là như thế, chỉ cần có một món đồ chơi cũng có thể tự hỏi tự đáp rồi. 】
【 Mặc dù lời đầu với lời cuối có chút mâu thuẫn với nhau, nhưng những lời Tiểu Tê Vô nói thật sự rất có lý, so với những thứ chưa từng xuất hiện, thì chỉ có những người thật sự đối xử tốt với mình mới đáng giá. 】
【 Tuy rằng lời nói của trẻ con ngây thơ, suy nghĩ cũng đơn giản, nhưng đạo lý này thật sự đúng với nhiều tình huống hiện tại. 】
【 Nghĩ phức tạp như vậy làm gì, người ta cũng chỉ muốn nói Lượng Lượng không cần thương hại mà thôi! 】
【 Điều tôi quan tâm nhất bây giờ là bà bà và Thành Hoàng, cô nhóc này rất được đó, Tiểu Tê Vô thật sự lớn lên trong miếu. 】
【 Bà bà này chắc không phải là Mạnh Bà đúng không ha ha ha. 】
【 Phán Quan, Mạnh Bà, Thành Hoàng, tam đại quỷ thần đều hội tụ bên cạnh cô bé, Tiểu Tê Vô còn không phải là Tiểu Diêm Vương sao! 】
Khán giả cũng biết được tình huống của Lượng Lượng từ hiệu trưởng.
Gia đình đơn thân, mẹ cậu bé một mình nuôi nấng cậu bé, ngày thường vội vàng làm việc, mỗi ngày Lượng Lượng đều rời khỏi nhà trẻ một mình.
Thế nhưng Lượng Lượng rất nghe lời, chẳng qua vào mấy tháng trước, Lượng Lượng đột nhiên sốt cao, lúc ấy các giáo viên lập tức đưa cậu bé đến bệnh viện, nhưng ngoại trừ sốt cao cũng không kiểm tra ra được nguyên nhân bệnh nào khác, cậu bé đã hôn mê rất lâu.
【 Trời ạ, hôn mê lâu như vậy, chẳng trách mẹ Lượng Lượng lại đau lòng như thế! 】
【 Đứa trẻ sốt cao nhưng lại không tìm ra nguyên nhân, có phải rất kỳ lạ không? Vẫn cứ hôn mê như vậy sao? 】