Cừu Non Và Ông Chú Gian Manh

Chương 25: Hoà giải

Giang Thiệu lại khụy chân xuống sàn, xử lý vết thương ở đầu gối của cậu. Xong hết mọi chuyện thì chú nhanh chóng đi vào trong phòng, khoá cửa lại. Cậu cũng chỉ có thể ngó theo bóng lưng của người đàn ông:

- Thà chú ấy mắng mình, đánh mình hay làm một cái gì đó dữ dội. Sao cứ không có biểu hiện gì hết vậy? Phải tìm cách

Nghĩ gì thì cũng phải đi thay bộ đồ này ra cái rồi tính tiếp. Khải Tề quay về phòng của mình mặc vào người một cái áo sơ mi trắng dài phủ qua mông và một cái quần đùi ngắn.

Khải Tề ngồi lên giường suy ngẫm, qua gõ cửa thì chú ấy chắc sẽ không mở cửa đâu, làm sao đây? Đầu ơi mày hoạt động đi...

Cậu chợt nghĩ ra gì đó, liền lấy điện thoại ra và gửi tin nhắn đến cho ông chú Giang Thiệu

"Tiểu Tề không ngủ được, phòng Tiểu Tề lạnh lắm"

"Chùm chăn vào"

"Lạnh tới sổ mũi luôn rồi. Chỉ có giường của chú mới ấm thôi"

Một lúc lâu, Khải Tề nằm lăn lóc trên giường vẫn chưa thấy người đàn ông này trả lời lại:

- Sao chú ấy chưa trả lời nữa, ngủ rồi sao?

Cậu đi chân trần xuống sàn ra khỏi phòng đến trước cửa phòng của chú mà thử vận may mở thử, ai ngờ lại ra.

Khải Tề cũng rất ngỡ ngàng nhưng nhanh chóng đi vào thì thấy Giang Thiệu đang ngồi ở bàn làm việc trước một cái máy tính.

Cậu nam sinh đi qua bên cạnh chú để gây sự chú ý:

- Sao chú không trả lời tin nhắn của em?

- Chú tâm trung làm việc nên không để ý

Người đàn ông vậy mà chẳng liếc mắt nhìn sang cậu một cái, Khải Tề liền đi tới kéo tay của chú ra, một chân bước qua hai đùi rồi ngồi lên, quay mặt vào người đàn ông:

- Để chú làm việc

Cậu bĩu môi rồi ôm chầm lấy chú, người đàn ông lại không phản ứng gì mà vẫn tiếp tục làm việc:

- Chú làm việc bao lâu nữa?

- Không biết

- Chú hiểu lầm...

- Yên lặng để chú tâm trung

Khải Tề ôm chặt lấy người nam nhân ấm áp này, chú ấy cứ không nóng không lạnh thì mình biết phải làm sao đây?

Giang Thiệu làm việc mà tâm lại chẳng yên chút nào, Tiểu Tề lẽ nào là đang nói tình cảm của chú chỉ ngộ nhận, em muốn quay lại với tên Quách Minh đó. Em không muốn bên cạnh chú nữa sao?

__________

Khải Tề mở mắt ra thì trời đã sáng, bản thân thì đang nằm trên giường của Giang Thiệu nhưng chẳng thấy chú đâu. Cậu vệ sinh cá nhân xong rồi đi ra ngoài, thấy người đàn ông đang ngồi ở bàn ăn.

Tiểu Tề vui vẻ đi tới ngồi vào bàn ăn thì lập tức tấm tắc khen:

Những món này nhìn ngon quá đi, phải ngang tầm với nhà hàng năm sao luôn đó

- Ăn đi, sắp qua giờ ăn sáng rồi

- Được Tiểu Tề sẽ ăn ngon miệng

Sau khi thấy Khải Tề ăn rất ngon miệng thì chú rời khỏi bàn ăn, cậu thấy vậy liền hỏi:

- Chú không ăn sao? Chú đi đâu vậy?

- Chú ăn rồi. Có một việc bên ngoài cần giải quyết. Tiểu Tề ăn nhanh rồi đến trường đi

Ông chú nhanh chóng quay về phòng của mình, Tiểu Tề liền có chút vui mừng. Chú ấy vẫn nhớ lịch học của mình thì chắc vẫn còn quan tâm mình rồi

Giang Thiệu đi vào nhìn vào cái giường trong đầu lại hiện lên cảnh tượng nhóc con trắng trẻo, mềm mại nằm trên giường đầy quyến rũ mà vô thức nuốt nước bọt. Ở đó thêm chút nữa sao kìm lòng nỗi, nhóc con này quá khiêu gợi rồi.

Người đàn ông lên xe đi, Khải Tề cũng thay đồ ra, mặc một bộ đồ mới đến trường. Đi trên sân trường mà vẫn không hiểu, lẽ nào mình không có sức hấp dẫn vậy sao? Tự nhiên lại ngủ ngang, thật không hiểu nổi mình mà.

Nhã Hoà đột nhiên xuất hiện vỗ vai Khải Tề làm cậu giật cả mình. Người giảng viên nhìn cậu có dáng vẻ như vậy lại rất vui:

- Nghĩ cái gì mà tập trung quá vậy?

- Em nghĩ mình không đủ hấp dẫn... à... à... không đủ khả năng hấp bánh sao?

- Muốn mê hoặc ai sao?

- Không... không... có mà!

Thấy cậu cứ ấp úng như thế thì Nhã Hoà lại bật cười, tạm tha cho nhóc:

- Có chuyện gì mà ngày hôm qua anh Giang Thiệu khó chịu vậy?

- Chú... giáo sư khó chịu thì sao em biết?

- Anh biết hết rồi, hai người sống chung nhà gặp mặt nhau suốt lẽ nào không biết.

- Sao thầy biết? Chắc do chú ấy nói nhưng mà em không biết sao chú ấy khó chịu thật

- Nhanh vào lớp đi, điểm danh muộn là anh không chịu trách nhiệm

Khải Tề cũng bất lực với cách xưng hô này của Nhã Hoà nhưng cũng vui vẻ rời đi, vừa đi vừa suy tư. Hai người này thân thiết tới mức đó sao?

Chuyện sống chung này mình và chú ấy thỏa hiệp không nói với ai mà! Thầy Nhã Hoà này cũng rất quan tâm chú ấy.

Trong phòng học thì cậu lại chẳng tập trung bị Nhất Lục phát hiện được mà nhắc nhở:

- Mày sao đấy? Không tập trung gì hết

- Tao hỏi mày cái này nha! Nếu như làm cho người khác hiểu lầm rồi giận thì phải làm sao để hoà?

- Mày làm gì để ông chú đó hiểu lầm vậy?

- Mày đừng có nhiều chuyện, chỉ tao đi.

- Thì mua cái gì đó giáo sư thích mà tặng

- Có cái không cần mua tặng trước mắt còn không đυ.ng tới

- Cái gì...? À! Lẽ nào... tặng bản thân mày sao?

Khải Tề trở nên ngượng ngùng liền bỏ qua cái việc đó:

- Thôi đi, chỉ tao cách khác mau lên

- Thì làm nũng đồ đó, cứ bám dính lấy. Nói lời ngon ngọt vào

- Ừ... ừ... mấy cái này tao làm hết rồi. Cảm ơn sự chỉ dẫn tận tình của mày

Cậu nam sinh lại trầm ngâm đến hết giờ thì nhanh chóng chạy đi trên đường ngồi trên bus đi về thì lấy điện thoại lên google tìm kiếm "Cách để bạn trai hết giận"

Ngồi đọc cho đến khi về tới nhà vẫn rất khó hiểu, chưa biết làm sao dỗ ông chú này. Đến trước trước nhà, cậu giữ chặt tay nắm cửa, cứ thật lòng và chân thành là được

Giang Thiệu thì đang lụi cụi dưới bếp làm đồ ăn trưa, cậu nhẹ nhàng bước tới ôm chú từ phía sau:

- Chú giận em đúng không?

- Em ngồi ra bàn đi

Cậu lại càng ôm lấy chú chặt hơn, dựa vào tấm lưng dài kia rồi khẽ hôn vào cổ chú:

- Thật ra...

- Được rồi để chú làm đồ ăn

Chàng trai đưa tay lên bụp lấy miệng của Giang Thiệu không cho chú nói nữa:

- Chú nghe em nói đi. Chú hiểu lầm rồi, em và Quách Minh không giống như chú thấy đâu

Ông chú ngỡ ngàng còn kèm theo sự vui mừng quay lại nắm giữ lấy cánh tay của cậu nhóc:

- Ý em muốn nói là sao?

- Uổng công chú làm giáo sư. Em và cái tên đó không có gì hết

- Không phải em đang muốn quay lại với cậu ta sao?

Khải Tề bật cười khúc kích bước tới trao cho người đàn ông một cái ôm đầy tình cảm:

- Không bao giờ, em sẽ không nhặt lại đồ đã bỏ đâu. Em chỉ có chú thôi!

- Thật không? Vậy sao lại thân mật như thế với tên đó?

- Tên đó muốn ở bên cạnh em một ngày thì sẽ không bao giờ gặp lại nữa. Em không muốn anh ta làm phiền cuộc sống của chúng ta nữa nên mới đồng ý

Người đàn ông ngọt ngào xoa mái tóc mềm mại ấy, khẽ hôn lên tóc cậu rất dịu dàng và ấm áp:

- Chú yêu em

- Em yêu chú

Ông chú giữ lấy gáy của chàng trai trẻ, nâng cằm lên trao cho cậu một nụ hôn sâu. Cả hai ôm lấy nhau, giữ chặt nhau. Mọi khuất mắt giờ đây đều như bị thêu đốt bởi nụ hôn cháy bỏng này