Tiếu Hàm và Hứa Du Nhiên tuy xuất thân từ đội cổ vũ của trường nhưng vẫn chỉ tham gia thi đấu, đây là lần đầu tiên tham gia vũ đạo ở giữa trận đấu bóng rổ.
Quần áo trên người lúc trước mặc còn vừa vặn, hiện tại mặc đã nhỏ hơn rất nhiều lộ ra eo trắng như tuyết mảnh khảnh cùng bắp đùi trắng nõn mềm mại.
Rõ ràng là đội cổ vũ thanh xuân đơn thuần, bây giờ ngược lại còn có thêm chút gợi cảm cùng nóng bỏng.
Tiếng huýt sáo liên tục vang lên trên khán đài.
Điệu nhảy ngắn ngủi hai phút, mười sáu cô gái với đội hình và cách di chuyển mới tạo lên những nét quyến rũ khác nhau cộng thêm hai người đứng đầu phối hợp ăn ý, biểu cảm cùng động tác đều tốt, cho nên sau khi họ rời khỏi sân bóng rổ bầu không khí nóng bỏng vẫn không giảm.
Các vận động viên nghỉ ngơi trong sân bóng rổ cũng đã sẵn sàng để xin số điện thoại.
Đội trưởng Nhất Trung chào hỏi Chu Bác Dương: "Này người anh em, bóng rổ của trường các cậu chơi thì không ra sao nhưng mà người thì lại rất đẹp đấy ha ha ha..."
Chu Bác Dương còn chưa nói gì thì một đồng đội bên cạnh lập tức nổi trận lôi đình đứng lên: "Mẹ nó, cậu nói lại lần nữa?”
Chu Bác Dương giữ chặt lấy anh ta: “Ngồi xuống! Lần đầu tiên cậu biết chiêu này của bọn họ à?”
Trường trung học Nhất Trung là trường công lập, học sinh bên trong loại người nào cũng có. Mấy người trong đội bóng rổ càng nổi tiếng thích chơi, bọn họ chơi bóng không theo luật, kí©ɧ ŧɧí©ɧ gây chuyện là thủ đoạn thông thường.
Không phản ứng là cách tốt nhất trong trường hợp này.
Mấy người ở bên kia còn đang lải nhải không ngớt: "Cái em ở ngay bên trái đấy, nhìn cái chân kia đã biết là có luyện múa.”
"Mẹ kiếp, ai nói không phải chứ? Hai chân vừa dài vừa thẳng, thắt lưng nhỏ đến mức ta một tay là có thể ôm trọn ha ha ha ha ha..."
"Luyện múa à...rất mềm, tư thế gì cũng làm được..."
Càng nói càng quá đáng, Chu Bác Dương đứng dậy đạp một phát vào đầu tên đội trưởng của Nhất Trung: "Mẹ kiếp, mày chưa từng thấy con gái có phải không? Miệng đầy phân để ông đây giúp mày rửa sạch!”
Hai đội trưởng đánh nhau, đội viên hai bên cũng xông lên, trong sân loạn thành một trận, bốn huấn luyện viên đi đến mới kéo được hai nhóm người ra.
Cuối cùng, trọng tài phạt đội trưởng hai bên rời sân, hiệp hai không được phép thi đấu.
Chu Bác Dương liếʍ liếʍ máu khóe miệng, nhìn đội trưởng Nhất Trung, y tá nhà trường đang cầm máu cho đầu cậu ta.
Trở lại ghế tuyển thủ, cậu ta nghiêng đầu hỏi: "Trần Vũ có tới không?" ”