Sắc mặt cậu hai Nguyễn sa sầm xuống, không nói không rằng, quay đầu lại bạt tai Nguyễn Yên một phát.
Một tiếng ‘bốp’ vang lên, toàn bộ phòng khách yên tĩnh trong chốc lát.
Nguyễn Yên bị đánh đến mức mơ hồ, cô ta bưng mặt với vẻ không dám tin.
“Đồ mất dạy! Không người rằng lòng dạ mày lại độc ác như vậy, thế mà lại cố ý lấy hãng mẫu có hàm lượng chì và thủy ngân vượt qua mức quy định tặng cho em họ mày!” Cậu hai nhà họ Nguyễn biết chuyện này không thể làm lớn được, không thể liên lụy đến vấn đề công ty, cho nên cho dù ông ta yêu thương Nguyễn Yên đến mức nào đi nữa thì cũng nhất định phải để Nguyễn Yên nhận cái tội danh này!
Ông ta cũng rất rõ ràng, Cố Triệu Minh đến nhà hỏi tội thì cũng chỉ là đòi một lời giải thích cho Cố Dạng mà thôi. Hai nhà bọn họ là họ hàng, sản phẩm mỹ phẩm dưỡng da của nhà họ Nguyễn có hàm lượng chì và thủy ngân vượt quá mức quy định thì đối với nhà họ Cố cũng không tốt.
Nguyễn Yên không thể nào ngờ rằng vậy mà Cố Dạng lại đưa mỹ phẩm dưỡng da đi xét nghiệm, không phải là cô ta không nghĩ đến chuyện phản biện, thế nhưng mà chứng cứ vô cùng rõ ràng, ngay cả cha cô ta cũng đổ hết tội lỗi lên đầu cô ta.
Nguyễn Yên nước mắt lưng tròng, lặng lẽ lườm Cố Dạng một cái.
Nhưng mà vừa hay lại để Cố Dạng nhìn thấy. Khóe miệng Cố Dạng hơi nhếch lên, ra vẻ hoảng sợ ôm chặt lấy cánh của Cố Cần rồi nói: “Chị họ Nguyễn Yên à, chị đừng lườm em như thế, em sợ quá.”
Nguyễn Yên: “!!!”
“Cô còn dám lườm Dạng Dạng!” Nguyễn Tuyết Linh và Cố Triệu Minh đều nổi giận, nếu như ánh mắt biến thành vật chất thì giờ phút này Nguyễn Yên đã bị chém nát ra thành trăm ngàn mảnh rồi.
Khi cậu hai Nguyễn tát Nguyễn Yên một bạt tai thì Từ Vân sững sờ, lúc này mới lấy lại tinh thần, cười nhạt nói: “Thế này là có chút hiểu lầm rồi, quan hệ của Yên Nhi và Dạng Dạng vẫn rất tốt, sao lại có thể cố ý đưa hàng mẫu có hàm lượng chì và thủy ngân vượt quá mức quy định như thành phẩm tặng cho Dạng Dạng được? Dạng Dạng à, có lẽ là chị họ cháu nhất thời cầm nhầm, cháu luôn lương thiện và rộng lượng, đừng tức giận chị họ cháu nhé?”
Nguyễn Tuyết Linh tức giận đến nỗi suýt thì cho Từ Vân một bạt tai, bà ta nói thế thì nếu Dạng Dạng nhà bà tức giận thì là không lương thiện, không rộng lượng à?
Cố Dạng cầm lấy tay mẹ mình, ung dung nói với Từ Vân: “Mợ hai à, cháu cũng cảm thấy chị họ Nguyễn Yên sẽ không hại cháu như thế. Chỉ có điều hàng mẫu và hàng thành phẩm có sự khác biệt mà, lúc chị họ Nguyễn Yên tặng bộ mỹ phẩm dưỡng da này thì chính là thành phẩm đã đóng gói. Cho nên chị họ Nguyễn Yên đã lấy thành phẩm sao?”
P/s: Nếu yêu thích truyện xin hãy đề cử Ánh Kim, bấm theo dõi truyện làm động lực cho nhóm ra chương nhanh hơn nha