Ý Nghĩ Điên Cuồng Ngày Xuân

Chương 4

Tần Chỉ Vi dời tầm mắt rồi nhìn vào chuyên gia trang điểm trong gương.

Sau khi trao đổi ánh mắt và ngầm hiểu ý tứ của đối phương, Tần Chỉ Vi hiếm khi đỏ mặt như vậy: “Cô bớt lấy tôi ra để trêu ghẹo đi.”

“Đây là lời nói thật lòng mà. Trong giới giải trí ai mà chẳng biết cô thích vị kia? Hơn nữa, số ngôi sao nữ yêu thích anh ấy đâu chỉ có mỗi một hai người? Ở ngoài kia, mọi người đều công khai đùa rằng: Không biết cuối cùng ‘Nam vương Trần’ sẽ trót phải lòng diễn viên nữ nhà ai đấy nhé!”

Tần Chỉ Vi không nói gì mà chỉ khẽ bĩu môi.

Thấy Tần Chỉ Vi không vui, chuyên gia trang điểm lập tức thay đổi đề tài câu chuyện: “Nhưng Trần Bất Khác cũng được xem là một ca sĩ đẳng cấp hạng A, đồng thời cũng nổi lên như một hiện tượng ở trong nước. Nếu ngay cả một chàng rể như vậy mà tổng giám đốc Tần còn ghét bỏ thì ông ấy không định để cô lập gia đình hả?”

“Đương nhiên ba tôi vô cùng mong mỏi tôi có thể gả vào nhà họ Trần rồi…”

Chuyên gia trang điểm sửng sốt: “Nhà họ Trần à?”

Tần Chỉ Vi đang bị phân tâm đột nhiên bừng tỉnh rồi bịa chuyện để lấp liếʍ: “Anh ấy chỉ dựa vào thực lực của bản thân và cũng được xem là người trong giới thượng lưu quyền thế. Ba tôi thích Trần Bất Khác không sao kể xiết, làm sao có thể chê anh ấy được chứ? Nhưng mà anh ấy… Hừm, bây giờ mọi người còn chưa biết chắc Trần Bất Khác thích đàn ông hay là phụ nữ mà.”

Không biết nghĩ tới chuyện gì, sắc mặt của Tần Chỉ Vi cực kỳ bất mãn.

“Cũng đúng! Đã gần bảy năm tròn kể từ khi Trần Bất Khác ra mắt rồi, thế mà anh ấy chưa từng dính vào tin đồn có bạn gái thực sự một lần nào cả.” Chuyên gia trang điểm nhướng mày: “Chưa bàn đến địa vị của Trần Bất Khác trong giới ca sĩ, trông anh ấy chẳng thích xã hội loài người chút nào. Nếu không thì tại sao ngay cả Chỉ Vi của chúng ta cũng chẳng thể thành công được chứ?”

“Cô lại trêu tôi rồi.” Tần Chỉ Vi giả vờ buồn bực: “Vả lại tôi cũng chưa bày tỏ tình cảm rõ ràng với anh ấy, nếu không thì chưa chắc kết quả sẽ thế nào đâu.”

“Đúng thế! Trong giới giải trí, làm gì có ngôi sao nữ nào có thể xinh đẹp và thành công hơn cô chứ? Một khi Chỉ Vi của chúng ta ra tay thì chẳng phải mọi chuyện đều sẽ trở nên dễ dàng như trở bàn tay sao?”

“Hừm, cứ chờ mà xem.”

Tần Chỉ Vi lên tiếng với vẻ thiếu tự tin.

Nhưng chuyên gia trang điểm cũng không vạch trần cô ta: “Nhắc đến chuyện này mới nhớ, hôm nay tôi còn nghe thấy một nhân viên hiện trường trong đoàn làm phim nói rằng: Hình như người đó đã trông thấy Trần Bất Khác trong thành phố điện ảnh của chúng ta đấy.”

“Cái gì?”

Tần Chỉ Vi nắm chặt tay vịn của chiếc ghế rồi kích động xoay người lại: “Thật sao? Chắc chắn là anh ấy chứ?”

“Ôi, cô cẩn thận một chút đi! Suýt chút nữa thì lớp trang điểm đã bị hỏng rồi.” Chuyên gia trang điểm trả lời với vẻ bất đắc dĩ: “Nếu có thể xác định chắc chắn thì nơi này đã sớm xôn xao và chấn động rồi.”

Tần Chỉ Vi không kìm được cơn hưng phấn. Cô ta đang định nói gì đó thì bỗng nhiên nhíu mày: “Hừ, nhất định là tin giả.” Tần Chỉ Vi quay đầu lại: “Bây giờ anh ấy đang chuẩn bị cho album kỷ niệm bảy năm hoạt động, hơn nữa MV cho ca khúc chủ đề nằm trong đĩa đơn* cũng sắp được bấm máy rồi. Hiện giờ Trần Bất Khác vẫn đang ở nước ngoài để tổ chức casting* trong số những ngôi sao nữ hàng đầu, làm sao anh ấy có thể ở trong nước được chứ?”

*Casting là một từ vô cùng quen thuộc trong lĩnh vực điện ảnh, chỉ quá trình lựa chọn diễn viên, vai diễn cho phim, MV, chương trình quảng cáo,...

*Đĩa đơn (hay còn gọi là single) có thể bao gồm tối đa ba bản nhạc với thời lượng nghe không kéo dài trên ba mươi phút, hoặc có một bản nhạc trong đó dài hơn mười phút.

“Cũng đúng.”

Tần Chỉ Vi bất mãn trừng mắt với người trong gương, mấy giây sau mới đứng dậy: “Ôi, tôi không chỉnh trang nữa đâu. Cũng chẳng phải để cho anh ấy ngắm, thế thì trang điểm tỉ mỉ như vậy có ích lợi gì chứ? Tôi đi đây. Cô bảo bọn họ mang đồ đạc về cho tôi.”

“Được, tất cả đều thuận theo ý của cô.”

“...”