Hứa Bảo Nhi dựa vào lòng Lục Hoài, làm nũng nói
"A Hoài, anh thật tốt với em"
Lục Hoài bật cười, hôn lên tóc cô
"Em là vợ của anh, anh phải đối tốt với em chứ"
Gương mặt Hứa Bảo Nhi dần trở nên đỏ rực, cô ngại ngùng giấu mặt vào trong, nũng nịu nói
"Là vợ tương lai, chưa phải vợ"
Biết cô nàng này dễ ngại ngùng, Lục Hoài bật cười, xoa xoa đỉnh đầu cô, cưng chiều nói
"Được... được... vị hôn thê"
---
Ở một nơi trái ngược với phòng bệnh tổng thống, trong một căn nhà hoang sập xệ, chỉ có một chiếc sô pha rách nát nằm giữa căn nhà
Trương Cẩn đang ngồi vắt chân trên đó, nhìn người đang quỳ trên mặt đất
Sau lưng hắn có ba tên đàn em, trên tay ba người đều đang cầm một cây côn sắt, trên thân cây dính đầy máu, nhiễu xuống sàn nhà dơ bẩn
Một tên trong tiến lên phía trước, giao cao côn sắt trong tay lên rồi đập xuống lưng người đó
"hực... "
Tên đó phun ra một ngụm máu rồi ngã sấp xuống đất, há miệng rên rĩ
Lúc này Trương Cẩn mới lên tiếng
"Vẫn cứng miệng phải không"
"Nhị cẩu, đưa côn sắt cho tao"
Người tên "Nhị Cẩu" lập tức tiến lên đưa côn sắt vào tay Trương Cẩn
Hắn nhận lấy rồi giơ lên không trung, thẳng tay phanh xuống đầu tên đó
"Khai không? không thì đừng trách tao đánh chết mày"
Thấy hắn lại tính giơ côn sắt lên lần nữa, tên đó vội la lên
"Tôi khai... tôi khai... đừng đánh nữa"
Trương Cẩn thở hồng hộc hạ côn sắt xuống, hắn quay người trở về sô pha ngồi xuống
Dạo gần đây có người hay phá hoại công việc kinh doanh của hắn, bây giờ đã bắt được thủ phạm, không khỏi đánh cho thừa sống thiếu chết một phen
Sau khi xử lý xong tên đó, Trương Cẩn quay sang hỏi đàn em của mình
"Tin tức bên kia sao rồi"
Đàn em lập tức trả lời
"Mấy ngày gần đây Lục Hoài thường xuyên ở trong bệnh viện cùng cô gái đó, tới tối mới chịu trở về"
Lửa giận vừa mới dập tắt lập tức bóc lên ngùn ngụt
Trương Cẩn hét với đàn em
"Xe đâu"
Trên đường lộ, một chiếc moto phân khối lớn như tên lửa chạy qua, hắn vặn ga lách qua từng chiếc xe đang ở trước mặt, vận tốc hiện đại đã thể hiện cơn tức giận bây giờ của hắn
"Kích... "
Xe moto thắng ngay trước cổng bệnh viện, hắn bỏ xe bước vào trong
Bây giờ đang là ban đêm, người canh gác bệnh viện cũng ít, Trương Cẩn dễ dàng đi vào bên trong bệnh viện
Hắn đi tới phòng bệnh của cô, nhưng giữa đường đã nhìn thấy một bóng lưng quen thuộc
Hứa Bảo Nhi nhàm chán đang đi bộ bên dưới vườn hoa.