Đối với những lời nói của Sắt Lôi Á, Tái Lợi Á lựa chọn trầm mặc chống đỡ, sau đó nàng lấy tay che gần tim lại, Đạo Cách Tu Tư ký sinh làm nàng có chút khó chịu.
"Tóm lại, nể mặt thân thể này của ngươi, ta sẽ không làm tổn thương ngươi."
Nói xong, cũng không đợi Tái Lợi Á trả lời, Sắt Lôi Á đã xoay người đi về phía rừng rậm.
"Tiếp theo, ta sẽ đi vào chỗ sâu của Hủ Hóa Lâm nghỉ ngơi một đoạn thời gian, nếu như bây giờ ngươi muốn đổi ý cũng không có vấn đề, nhưng chỉ giới hạn ở hiện tại, nếu như cùng đi thì ngươi sẽ không có cơ hội đổi ý."
Để lại một câu nói như vậy, Sắt Lôi Á phất phất tay chào hỏi các chiến sĩ xương khô, bọn họ cùng nhau đi về phía rừng rậm.
Thấy vậy, Tái Lợi Á đã sớm chuẩn bị tốt không chút do dự, nàng trực tiếp đi theo.
Sắt Lôi Á chỉ nghiêng đầu nhìn nàng một chút, đồng thời cũng không nói thêm gì nữa.
Dù sao thì cũng là một tay chân cho không, có ngu mới không nhận.
Mà bọn họ còn chưa tiến vào rừng rậm, trong bóng tối một đôi mắt khát máu đã nhìn thấy bọn hắn.
"Chủ nhân, có ma vật để mắt tới chúng ta."
Dự cảnh của Đạo Cách Tu Tư truyền đến, nghe thấy vậy, Sắt Lôi Á cười lạnh một tiếng.
"Nhìn thấy, hẳn là bị mùi máu tươi hấp dẫn tới."
Ánh mắt của Sắt Lôi Á tập trung ở trong rừng rậm cách đó không xa, tuy ánh mắt của nàng lơ đãng, bọn chúng cũng ẩn nấp rất tốt, nhưng cẩn thận nhìn vẫn có thể nhìn thấy.
Nhân vật: Ca Bố Lâm trinh sát
Cấp: 5
Trạng thái: Tốt đẹp
Tinh thần: C
Sức mạnh: B
Nhanh nhẹn: C
Sức chịu đựng: E
Thể chất: D
Mị lực: F
May mắn: C
Kỹ năng: Đánh, hiệu triệu
Giới thiệu: Chủng tộc trí tuệ cấp thấp trong Hủ Hóa Lâm, là danh từ thay thế cho tham lam và nhát gan, thường xuyên kết thành đội công kích mục tiêu lạc đàn hoặc yếu ớt một chút, con mồi thích nhất là nữ nhân loại.
Nhìn thoáng qua, Sắt Lôi Á không thể đoán được số lượng cụ thể của kẻ địch, nhưng tuyệt đối không thể xem là ít.
"Chủ nhân, ta đã cảm nhận được, tổng cộng có 8 con, tinh thần lực cũng không tính là quá mạnh, chỉ là một ít trinh sát cấp thấp."
"À? Không ngờ ngươi còn có năng lực này, làm việc cũng không tệ nha.”
"Chủ nhân quá khen rồi."
Đạo Cách Tu Tư lợi dụng cảm giác tinh thần xác định số lượng kẻ địch, sau đó lập tức bắt đầu làm việc.
Đối đầu với ánh mắt tham lam của Ca Bố Lâm, Sắt Lôi Á lộ ra một vẻ mặt chán ghét.
"Thích con mồi là nữ tính của nhân loại, duy chỉ có điểm này là ta không muốn bị nhắc đến."
Một mệnh lệnh truyền ra, Tiểu Hắc đã sớm biến mất không thấy đâu nữa.
Mà Tái Lợi Á cũng đã phát hiện ra sự tồn tại của trinh sát Ca Bố Lâm, nhìn thấy Tiểu Hắc lặng lẽ lượn quang ra bên ngoài ở một bên, nàng cũng chuẩn bị tiến lên giải quyết những uy hϊếp này cho Sắt Lôi Á.
Nhưng Sắt Lôi Á lại ngăn nàng lại.
"Đừng đả thảo kinh xà, giao cho Tiểu Hắc là được."
Nghe thấy vậy, tay rút kiếm của Tái Lợi Á lại rụt trở về, nàng và Sắt Lôi Á đứng ở chỗ cũ, đưa mắt nhìn Tiểu Hắc từ bên cạnh nhanh chóng đi qua.
Trong bụi cỏ, mấy con Ca Bố Lâm đang lau nước miếng của mình, nhìn thấy hai thiếu nữ nhân loại trong rừng, đó là con mồi lý tưởng nhất của bọn chúng.
Không giống như các đồng nghiệp khác có dáng vẻ như lão Trư, Ca Bố Lâm với hình thể hơi lớn vẫn giữ được bình tĩnh.
Tuy nó cũng rất muốn có được hai nữ nhân này, nhưng sau khi nhìn thấy những chiến sĩ mặc áo giáp màu bạc kia, nó đã hiểu hai con mồi này không phải dễ trêu chọc như vậy.
Hơn nữa hiện tại trong doanh địa cũng không thiếu khuyết giống cái sinh sản, cho nên so với nữ giới nhân loại, bọn chúng càng muốn đạt được ăn thịt, là đủ thị để bồi dưỡng tộc đàn con trưởng thành.
Bởi vì nếu không tìm được thịt ăn, bọn chúng không thể nào không thể ăn được mẫu thể giống cái trong tộc, như vậy đối với bọn chúng cũng không phải là không thể ăn.
Vì thế, nó liên tục cân nhắc rồi quyết định rút lui, bởi vì mùi máu tươi ở ngay gần đây, bọn chúng có thể đi lục tìm thi thể, không cần phải vì hai con giống cái mà liều mạng với chúng.
Sau khi dùng trí thông minh và phân tích lợi và hại của mình, trưởng giả Ca Bố Lâm hình thể hơi lớn kia chuẩn bị truyền đạt mệnh lệnh rút lui.
Nhưng ngay vào lúc này, một bóng đen từ trên trời giáng xuống.
"Ôi ôi ôi?"
Nhìn thấy người khổng lồ màu đen từ trên trời giáng xuống, vị trưởng giả kia vẫn còn đang sững sờ, nó đang suy nghĩ rốt cuộc là thứ gì.
"Tử vong!"
Một thanh cốt nhận đâm ra, cốt nhận xuyên qua thân thể Ca Bố Lâm.
Mang theo nghi vấn cuối cùng, trưởng giả của Ca Bố Lâm kia bị Tiểu Hắc một kích gϊếŧ chết, mà Ca Bố Lâm dẫn đầu chết, trong lòng những Ca Bố Lâm khác sinh ra một loại bản năng muốn sống.
"A... Nha nha!"
Sưu sưu sưu!
Ba phát liên tục!
Cung thủ xương khô nhanh chóng phong tỏa mục tiêu, tiếp theo là ba mũi tên phá không bay đi.
Mục tiêu ở giữa là ba tên trinh sát Ca Bố Lâm ngã xuống, sau đó chiến sĩ xương khô cũng cầm lá chắn công kích thẳng về phía trinh sát Ca Bố Lâm đang chạy trốn.
Dưới sự chèn ép vô tình của đội chiến sĩ xương khô, toàn bộ trinh sát của Ca Bố Lâm đều bỏ mình, mà trận đồ sát này đã kéo theo một trận gió tanh mưa máu của Hủ Hóa Lâm.
Nhìn nhóm vong linh phối hợp hoàn mỹ, Sắt Lôi Á tán thưởng gật đầu.
Đợi sau khi các chiến sĩ xương khô ôm thi thể của Ca Bố Lâm sau khi chết đến, Sắt Lôi Á bắt đầu rút ra tài liệu.
Tám con Ca Bố Lâm cống hiến cho Sắt Lôi Á tài liệu như sau.
Tiên Huyết Kết Tinh: 5 viên
Linh hồn kết tinh: 8 viên
Khủng Cụ Kết Tinh: 6 viên
Mà nhân loại lúc đầu rút ra được một viên máu tươi kết tinh, đến Ca Bố Lâm này chỉ có hơn nửa viên, nhưng cũng may là tài nguyên khác cũng không ít.
"Ma vật trong Hủ Hóa Lâm Ca Bố Lâm xem như là kiến thức được, sau này hẳn là sẽ gặp phải càng nhiều ma vật hơn."
Sau khi cất kỹ tài liệu vào, Sắt Lôi Á nhìn về phía rừng cây bên cạnh không nhìn thấu được, mà khu rừng này tên là Hủ Hóa Lâm, là cánh rừng chiếm diện tích lớn nhất ở đại lục phía đông.
Hiện giờ, Sắt Lôi Á muốn đặt chân vào khu rừng ma vật khổng lồ rộng một triệu mét vuông, trong đó không biết sẽ gặp nguy hiểm gì.
"Thật sự là một khu vực to lớn, cho dù chỉ là bên ngoài đã trải qua nguy hiểm như thế."
Nói đến đây, Sắt Lôi Á còn nhìn thi thể của Ca Bố Lâm một chút. Mà nếu như nhân loại đi qua nơi này thì chỉ sợ sẽ bị bọn chúng xem như đồ ăn.
"Chẳng qua là hung hiểm cùng với kỳ ngộ, có ma vật ở đây, tài liệu của ta không cần lo lắng, hơn nữa còn có thể tránh né vương quốc nhân loại truy tra."
Trong lòng của Sắt Lôi Á âm thầm nói.
Sau khi ra lệnh cho các chiến sĩ xử lý thi thể của Ca Bố Lâm xong, một nhóm người của Sắt Lôi Á tiếp tục đi sâu vào trong Hủ Hóa Lâm.
"Lúc này là bước đầu tiên ta quật khởi, nếu sợ hãi cái này, còn nói gì đến chuyện tương lai nữa?"
Nghĩ đến đây, trong mắt Sắt Lôi Á tràn đầy ý chí chiến đấu nhìn về phía rừng cây
"Có thể đi bao xa thì đi bao xa đi, Tiểu Hắc phụ trách dò đường, Đạo Cách Tu Tư phụ trách điều tra, những người khác đề phòng, mục tiêu, chỗ sâu trong Hủ Hóa Lâm!!"
"Vâng, chủ nhân của ta."
"Tuân mệnh, Nữ Vương bệ hạ!"
"..."
Mọi người ý chí chiến đấu dâng trào, mà Tái Lợi Á đi ở phía sau nhìn bóng lưng của Sắt Lôi Á không nói chuyện.
Có lẽ là sai, nhưng chỉ cần có thể bảo vệ Sắt Lôi Á thì cũng không có gì đáng bận tâm.
Chính như vậy, một nhóm người đi về phía chỗ sâu của Hủ Hóa Lâm.