Chuyển Sinh Thành Nữ Vương Vong Linh Ở Dị Giới

Chương 12: Đối chiến Áo Đô Lạp

Lại nhìn chiến sĩ xương khô bên kia, sau khi bổ đao về phía lính đánh thuê trọng thương còn lại, năm con xương khô nhìn về phía bảy tên lính đánh thuê cuối cùng và Áo Đô Lạp.

Cái nhìn này, trong lòng bảy người đều run lên, càng thêm nhiều sương mù nồng đậm màu tìm từ trong thân thể bọn hắn tuôn ra.

Sợ hãi kết tinh!

"Vì Nữ Vương!"

Năm con xương khô cùng kêu lên, lần này công chúng người chấn nhϊếp, bọn hắn vừa vặn trấn định xuống tới thân thể lại run rẩy.

Thế nhưng tưởng tượng đến sau đó có thể thu được một viên kim tệ, bảy người nắm chặt tay bên trong kiếm, sau đó hô to lấy làm mình tăng thêm lòng dũng cảm.

"A a a!"

Bảy người vọt lên đi lên cùng chiến sĩ xương khô triền đấu tại cùng một chỗ.

Ba xương khô phòng ngự chính diện, hai xương khô công kích cánh, dưới sự phối hợp như thế, chỉ đối mặt một lần, bảy người liền bị trọng thương ba người.

Thấy vậy, bọn hắn khϊếp đảm, mà Áo Đô Lạp cũng rõ ràng, hắn không thể lại kéo dài, bởi vì một khi bức tường thịt lính đánh thuê bị xông phá, đối mặt công kích của năm con chiến sĩ xương khô, một ma pháp sư chiếm ưu thế tầm xa như hắn cầm chắc cái chết.

"Nguyên tố lửa, nghe theo hiệu lệnh của ta!"

Trong miệng Áo Đô Lạp đọc lẩm bẩm cái gì, nương theo hắn ngâm xướng, một quả cầu lửa thiêu đốt trên đỉnh pháp trượng, quả cầu lửa nóng rực, dù là cách vài mét xa, Sắt Lôi Á vẫn có thể cảm thụ đến nhiệt độ cực cao của cầu lửa.

"Hỏa Cầu Thuật!"

Sau khi hoàn thành ngâm xướng, Áo Đô Lạp vung pháp trượng lên, mà Sắt Lôi Á lần đầu nhìn thấy ma pháp dị giới, trong lòng nàng âm thầm sợ hãi thán phục sức mạnh này.

Hô hô hô!

Theo Áo Đô Lạp vung pháp trượng lên, quả cầu lửa càng đốt càng bùng lên, thẳng đến bành trướng thành một quả cầu to bằng chậu rửa mặt.

Tiếp lấy, Áo Đô Lạp ném quả cầu lửa thành hình ra ngoài, vẽ nên một quỹ đạo đẹp mắt trong không trung, sau đó trúng vào một chiến sĩ xương khô vừa giải quyết xong một tên lính đánh thuê.

Oanh!

Hỏa diễm nổ tung, hai xương khô ở phía trước bị ngọn lửa thiêu đốt kịch liệt nuốt chửng, mà một tên lính đánh thuê ngã xuống đất trọng thương cũng khó thoát vận rủi.

"Ngao!"

Một xương khô không biết bởi vì thống khổ hay là cái gì, nó gào thét một tiếng sau đó thân thể bị bay ra ngoài, một cái chân còn bị nổ, mặc dù nó có thể hồi sinh, nhưng thời gian ngắn không thể tham chiến.

Mà một xương khô khác coi như may mắn, hắn chỉ bị ngọn lửa tác động đến, thân thể bị đốt đen, sau khi đứng dậy vẫn có thể tiếp tục chiến đấu.

Nhìn thấy ma pháp uy lực, Sắt Lôi Á giật mình, không ngờ quả cầu lửa này nhìn không lớn lại tạo thành hiệu quả như một quả lựu đạn.

"Đi tới!"

Thấy mọi người có ý muốn chạy trốn, Áo Đô Lạp còn chưa ngưng tụ ra quả cầu lửa tiếp theo hét lớn một tiếng, nghe vậy mọi người đành phải cắn răng cùng đi lên.

Mà thấy Áo Đô Lạp phải ngưng tụ quả cầu lửa thứ hai, Sắt Lôi Á biết, không thể lại để cho hắn được lần nữa.

Mặc dù nói xương khô chỉ cần có thi thể liền có thể phục sinh vô hạn, nhưng lúc này nên nhanh chóng giải quyết uy hϊếp này.

Mà hiện tại hắn đang ngâm xướng ma pháp, đây là cơ hội tốt nhất.

Bắt lấy cơ hội, Sắt Lôi Á mượn nhờ tinh thần truyền lại một mệnh lệnh.

Lúc này, Sắt Lôi Á vốn có bảy con xương khô chỉ dùng năm con, xương khô cung thủ và chiến sĩ hài cốt đồng thời không có bại lộ, đây là Sắt Lôi Á để lại chuẩn bị màn ở sau.

Về phần nói để lại bọn hắn làm gì.

Khiên ma pháp cấp hai: Tiêu hao tinh thần lực sinh ra khiên, ngăn cản đột kích công kích, đồng thời đối với công kích cận thân tạo thành tổn thương ma pháp.

Mình tùy tiện xuất thủ, rất khả năng bại lộ đồng thời bị đối phương dùng kỹ năng khiên này ngăn lại, cho nên lúc này liền cần dùng trên người Tiểu Hắc.

Thu được mệnh lệnh của Sắt Lôi Á, ngọn lửa linh hồn uể oải của cung thủ xương khô đột nhiên sáng lên, nó ẩn nấp trong rừng cấp tốc cầm mũi tên cài lên dây cung.

Thông qua câu thông linh hồn, Sắt Lôi Á tựa hồ nhìn thấy linh hồn trong hai mắt cung thủ xương khô bắn ra hàn ý.

Kình xạ!

Sưu!

"Hỏa diễm nguyên tố, nghe.. hả?"

Vừa vịnh xướng đến một nửa, trong đầu Áo Đô Lạp một trận nhói nhói, cường đại tinh thần lực cho hắn năng lực biết trước nguy cơ.

Chỉ có thể tiếc phản ứng của hắn không nhanh bằng mũi tên của cung thủ xương khô.

Phốc phốc!

Thời khắc nguy cấp, Áo Đô Lạp từ bỏ ngâm xướng ma pháp, hắn nhanh chóng xoay người qua bên cạnh lẩn tránh công kích, nhưng hắn vẫn bị mũi tên xuyên thấu bả vai.

"A a a!"

Thân là ma pháp sư đế quốc tôn quý, ngày thường cơ hồ không hề nhận lấy tổn thương lớn tiếng kêu thảm.

Tam liên bắn!

Sưu sưu sưu!

Âm thanh xuyên thủng không khí xen lẫn với tiếng hét của Áo Đô Lạp, ba mũi tên thành một đầu đâm về trái tim Áo Đô Lạp.

"Khiên ma pháp!"

Thời khắc nguy cấp, Áo Đô Lạp dùng kỹ năng bảo mệnh, tiêu hao tinh thần lực ngăn cản công kích.

Chỉ thấy một tầng ánh sáng màu xanh nhạt xuất hiện bên cạnh Áo Đô Lạp, kỹ năng ma pháp tức thời để hắn thu được khiên ngăn cản công kích.

Đinh đinh đinh!

Trong chớp mắt mũi tên tiếp xúc với khiên ma pháp, âm thanh va chạm kim loại sắc bén truyền đến, mũi tên bị ngăn lại.

Nhưng lúc mũi tên bị ngăn, khiên quanh người Áo Đô Lạp ảm đạm mấy phần.

"Hỗn đản!"

Áo Đô Lạp gầm thét, hắn muốn tìm ra người đánh lén hắn, nhưng hắn ánh mắt vừa vặn gặp phải hai ngọn lửa linh hồn hừng hực thiêu đốt.

Đó là một quái vật như thế nào!

Thân thể màu đen cao hơn hai thước, kiếm xương trên tay phát ra hàn quang bức người, kinh khủng nhất chính là trong mắt có hai ngọn lửa linh hồn đang kịch liệt khiêu động, chỉ nhìn một chút liền khiến người ta cảm thấy một cỗ hàn ý chạy từ đầu đến chân.

Áo Đô Lạp, một thiên tài ma pháp bình thường bất khả chiến bại, vậy mà sinh lòng sợ hãi!

"Vì Nữ Vương Sắt Lôi Á!"

Tiểu Hắc rống to một tiếng, sợ hãi gào thét vừa ra, khuôn mặt lính đánh thuê bắt đầu vặn vẹo, bởi vì chỉ lo sợ hãi, thậm chí bọn hắn coi nhẹ chiến sĩ xương khô trước mắt.

Nhưng kết quả là, phòng tuyến lính đánh thuê hoàn toàn bị chiến sĩ xương khô đánh tan, Áo Đô Lạp cô lập không ai giúp.

"Vậy cái kia là cái gì!"

Nhìn quái vật xuất hiện trong nháy mắt đồng thời vọt tới phía mình, trong mắt Áo Đô Lạp chỉ còn kinh hãi.

Mà thừa dịp này, Tiểu Hắc vọt tới vị trí gần sát Áo Đô Lạp.

Cánh tay lưỡi đao Đột Thứ!

Trong nháy mắt vượt qua khoảng cách mười mét, kiếm xương của Tiểu Hắc đâm về ngực Áo Đô Lạp.

Bành!

Nửa vòng tròn ánh sáng ngưng tụ lại, khiên ma pháp cấp hai không bị Tiểu Hắc đánh tan, nhưng lúc này chỉ mới có một khoảnh khắc.

Lưỡi dao sắt bén!

Kiếm xương nhanh chóng vung ra, Áo Đô Lạp còn không kịp phản ứng, khiên liền bị xé nứt.

Xoạt xoạt!

Tiếng vỡ vụn truyền đến, khiên ma pháp bị đánh nát, Tiểu Hắc đối mặt với Áo Đô Lạp cao hơn hắn sáu cấp thành công phá phòng.

Xoẹt xẹt!

Nhưng sau khi khiên vỡ vụn sóng năng lượng cũng phóng ra, Tiểu Hắc bị áp chế cấp sáu đành phải nhấc trảo chống cự, chỉ trong nháy mắt, lưỡi kiếm xương của Tiểu Hắc liền thêm một vài vết thương.

Mà lúc này, Áo Đô Lạp cũng hiểu, mình nhất định phải phản kích, nếu không đối mặt với quái vật công kích cận thân, hắn chỉ có kết quả bị xé nát.

"Áo thuật trùng kích!"

Năng lượng ma pháp thuần túy được phóng thích, ma pháp không cần ngâm xướng nhanh chóng thường thường là vũ khí dễ dành thắng lợi, tựa như hiện tại.

Ong!

Một đợt trùng kích mạnh mẽ đánh lui Tiểu Hắc, mà bởi vậy Áo Đô Lạp có cơ hội thở dốc cơ hội.

Thừa dịp cơ hội nay, hắn vội vàng sờ quyển trục phía sau, đó là đạo cụ quan trọng đạo sư cho hắn chấp hành nhiệm vụ lần này, đồng thời cũng là một kiện bào vật có giá trị không ít.

Mặc dù có chút đau lòng, nhưng hiện tại không phải thời điểm do dự, mà chỉ cần sử dụng cái kia, vậy hắn liền còn có cơ hội phản kháng!