Nàng Có Một Mảnh Vườn Trái Cây

Chương 9.1: Vào ống kính

Đường Y Y sau khi về nhà đã uống một chai Coca đá để giải nhiệt.

Mặt cô đều bị nóng bừng lên.

Chắc là bị cháy nắng rồi.

Lần sau cô nhất định phải bôi kem chống nắng và đội mũ!

Hôm nay rất phong phú, làm được một đống tư liệu sống, bữa tối cô ăn một hộp lẩu tự sôi, lại cầm một túi đầu và cổ vịt lên tầng, ở trên sofa một bên bật tivi, một bên xem lại video.

Tối nay cô có nhiệm vụ rất nặng nề, ít nhất cô cũng phải cắt video bố trí phòng thực vật, nhạc phim và l*иg tiếng, thời lượng video vẫn giống như những video bình thường trước của cô ấy tầm 4-5 phút.

Loại video này thiên về quay video hàng ngày và thêm cận cảnh một số loài thực vật vào lúc kết thúc, hoàn toàn là để thưởng thức, không cần phải viết kịch bản.

Đường Y Y có thói quen phân loại các video của mình và nội dung cũng rất quan trọng. Những video nào có ít nội dung thì làm càng ngắn càng tốt để tránh dài dòng và nhàm chán.

Cô chưa bao giờ lộ mặt, bình thường quay video đều đeo khẩu trang và đội mũ che kín.

Video đầu tiên được edit giữa lúc muỗi quấy nhiễu, edit xong kiểm tra lại và up lên, sau đó bắt đầu quay đến sân, cô thấy video sân quá ngắn, chưa đầy 1 phút đã hết, vì vậy nửa sau cô thêm quá trình nhổ cây nho của mình vào, thời gian cũng tương đối như bình thường.

Máy ảnh của cô ấy hướng về phía cây nho, nói cách khác là cô quay lưng về phía cây nho, lăn một vòng trên mặt đất cũng không lộ diện, nhưng vấn đề là, để đảm bảo tính liên tục và thời lượng của câu chuyện, cô ấy không thể cắt phần này đi, vì nếu cắt đi thì sẽ thấy rất kỳ.

Hơn nữa từ góc độ của bản thân, mặc dù rất xấu hổ nhưng Đường Y Y phải thừa nhận: nó thực sự rất buồn cười.

Đối với tư liệu sống hiếm khi gặp này, Đường Y Y giữ nó lại.

Tuy nhiên, phần tiếp theo là Lâm Ngạn giúp cô ấy nhỏ cây nho, phần này cũng cần thiết, nếu không thì cuối cùng cây sẽ bị đào lên như thế nào?

Điều quan trọng nhất là nhìn Lâm Ngạn làm việc từ góc độ này, động tác của anh ấy rất lưu loát, giống như một người đàn ông đang rèn luyện cơ thể. Nhìn cảm thấy rất thú vị.

Nhưng khi khuôn mặt của anh ấy bị lộ ra, Đường Y Y đã điều chỉnh đoạn này một chút, ừm, điều chỉnh đầu Lâm Ngạn ra khỏi màn hình.

Chỉ có cơ thể của Lâm Ngạn xuất hiện trên màn hình.

Phần cắt video vừa kết thúc năm phút, vừa phải.

Nhưng cơ thể của Lâm Ngạn cũng ở trong video, cô không thể vô duyên vô cớ chụp ảnh người khác được.

Đường Y Y đã lưu video trong điện thoại di động của mình, dự định ngày mai sẽ tìm thời gian để hỏi anh ấy về việc xuất hiện trong máy quay.

Sau khi cắt video đã là mười hai giờ, cô ngáp một cái và nhìn cánh tay bị muỗi đốt chi chít, ở trong giỏ hàng thêm dung dịch đuổi muỗi, vợt muỗi, nhang muỗi và các dụng cụ diệt muỗi khác vào giỏ hàng.

Ở nông thôn có nhiều muỗi hơn ở thành phố, cô lại có nhiều phòng, tận lực mua nhiều đồ đuổi muỗi thì sẽ tốt hơn.

Vào 618, cô mua thêm một đống nhu yếu phẩm hàng ngày và cây giống làm vườn, đất, chậu và phân bón để chuẩn bị cho lần cải tạo sân tiếp theo.

Kéo xuống để xem tổng giá, ừm, hết rất nhiều tiền.

Cô phải bắt đầu kiếm tiền thôi!

Sáng hôm sau, Đường Y Y đang nghĩ cách để kiếm tiền.

Là một freelancer, tiền là chủ đề muôn thuở, tiền là cuộc sống, có tiền mới an toàn, không có tiền trong tương lai cô sẽ không có an sinh xã hội và không có tiền để mua đồ.

Video được đăng tối qua không có quảng cáo cũng không có nhiều nội dung, vì vậy phản hồi dự kiến

không tốt lắm, hầu như mọi người đều chú ý đến việc cô bắt đầu làm lại và chờ mong hoàn cảnh mới của cô.

Cô vừa gặm cổ vịt của bữa sáng vừa thanh toán.

Từ khi chuyển đến đây, cô đều tiêu tiền, thu vào bằng 0.

Thật là đáng sợ.

Trước cửa trồng hoa hồng và cẩm tú cầu, thế nhưng không bán được, mỗi loại cô chỉ có một gốc, bán đi thì lấy gì để dùng. Hơn nữa hoa hồng và cẩm tú cầu bán đi cũng chỉ được mấy trăm tệ, nhiều nhất cũng là một ngàn, tiền đóng gói vận chuyển lại đắt đỏ, không có chút lời nào.

Sau khi Đường Y Y ăn xong, cô liền chú ý đến phòng nhiệt thực.

Lúc vào có liền chú ý đến mấy cây họ lan, sinh sản của họ lan có vấn đề, cô lại không giỏi về nó, vì vậy cô nghĩ nếu muốn bán một ít để kiếm tiền thì tốt nhất là nên bán những loại cây khác.

Đã đến lúc cô phải cập nhật chương mới rồi!

Cô có hai cây khỉ lá giống như bông tai vậy (cách gọi khác là voọc bông tai), bây giờ nó đã phát triển đến cao hai mét. Cô đặt một cái ở phòng khách đầy nắng ở tầng một, cái còn lại ở ban công tầng hai.

Ngay từ Tết Nguyên đán, cô đã cắt tỉa một đợt hai cây khỉ già, thu được hàng chục nhánh, cuối cùng 35 cây sống sót sau khi giâm cành và chúng được trồng gần năm tháng.

Cây giống của cô là được trồng ở đất ngọc đỏ tinh khiết, nếu muốn bán thì cần phải trồng dưới than bùn thì cây sẽ tốt hơn một chút.

Giàn hoa ở phòng để cây giống cô mua ở 618 vẫn chưa giao hàng, vì vậy bây giờ đang để không và cây con hiện tại đang ở trong phòng nhiệt thực.

Cây giống đối với cô chính là nhân dân tệ.

Sáng sớm vì để kiếm tiền cô đã bắt đầu bận việc.

Hôm nay 35 cây giống voọc bông tai sẽ được thay chậu cùng nhau.

Nơi để chậu cây của cô ở đây vẫn là tương đối đầy đủ. Cô bình thường bán cây giống đều dùng chậu màu xanh, chậu màu xanh thì hút khí tốt hơn, vẻ ngoài cũng rất hấp dẫn, cô có một kho dự trữ khoảng 500 chậu cỡ 12cm.

Chuyển hết cây con ra ngoài, phòng trồng cây không dùng được vì không đủ chỗ nhưng phòng khách tầng 1 nhà cô thì đủ rộng, cửa thoáng và nhiều ánh sáng. Thế nên cô ở tại phòng khách để bắt đầu đổi chậu luôn.

Việc thay chậu cần phải cẩn thận hơn, đất ngọc đỏ rơi ra cần thu gom và sử dụng cho lần sau. Trên bộ rễ có một ít đất ngọc đỏ cũng không sao, chỉ cần coi nó như một hạt lớn tốt cho đất là được.