Editor: Nhược Thủy
Tiến vào hậu viện Tứ gia tiếng tăm lừng lẫy trong lịch sử, mấy ngày trước tâm thần vẫn còn có chút khẩn trương bất định, nhưng qua nửa tháng trong phủ gió yên sóng lặn, cũng làm nàng thả lỏng theo thời gian.
" Chiếu theo quy củ, cách cách vào phủ phải tổ chức yến hội náo nhiệt, chẳng qua là Đại a ca vừa mới mất, phúc tấn vẫn còn dưỡng bệnh, Lý trắc phúc tấn lại có thai nên không cách nào lo liệu, rốt cuộc là cảm thấy ủy khuất cách cách, phúc tấn cố ý để cho nô tỳ mang tới chút vải vóc cùng đồ trang sức đến. "
Ôn Hinh cười đỡ La mama, vội vàng mở miệng nói: " Mama mau đứng lên, ngài là lão nhân bên cạnh phúc tấn, ta sao có thể nhận lễ lớn của ngài. " Lại để cho Vân Tú mang đệm gấm nhỏ tới mời La mama ngồi xuống, lúc này mặt mang ưu tư mở miệng: " Đại a ca tất nhiên là đồng tử tọa bên cạnh Quan m, lúc này mới hưởng không được bao nhiêu phú quý đã rời đi, ta không thể cùng phúc tấn phân ưu đã áy náy vạn phần. Nếu là lúc này vì ta trong phủ yến tiệc vui mừng, ta càng không mặt mũi nào nhìn phúc tấn. "
Mặc kệ lời này là thật hay giả, La mama nghe xong liền cao hứng, chí ít trong mắt Ôn cách cách có phúc tấn, lời này cũng nói được chu toàn.
Nụ cười trên mặt rõ ràng hơn vài phần, La mama lại nói: " Cách cách rốt cuộc là người đọc sách, làm như vậy đúng là chu toàn, phúc tấn biết chỉ có vui vẻ. Nghe nói a mã cách cách làm Tri Châu tại phía nam, thuở nhỏ cách cách là lớn lên ở phía nam sao? "
Ôn Hinh không mất đi trí nhớ của nguyên chủ, lúc này mới có thể không sợ không vội nói: " Đúng vậy, ta sanh ra ở nơi a mã nhậm chức, cho nên luôn đi theo a mã. Qua 12 tuổi mới được đưa về kinh thành, thái thái ( tổ mẫu ) một mực mang ta nuôi tại bên người. "
La mama âm thầm giật mình, thật không nghĩ tới Ôn cách cách ở nhà được được sủng ái như thế, cười nói: " Nói như vậy cách cách biết rõ phong cảnh phía nam, chờ phúc tấn thân thể dưỡng tốt, cách cách có thể kể cho phúc tấn nghe một chút để giải buồn bực. "
Ôn Hinh nghe lời này đã biết rõ phúc tấn đang ám chỉ nàng, xem nàng có nguyện ý dựa vào chính viện hay không.
Kỳ thật Ôn Hinh không muốn dựa vào ai, nhưng là hiện tại trong phủ Lý thị độc đại, cũng chỉ có phúc tấn có thể chống lại, nếu là nàng không được phúc tấn che chở, chỉ sợ mọi lúc có thể bị Lý thị giày vò không ngừng. Người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu.
" Phúc tấn nếu không phải ngại ta ồn ào, ta tất nhiên là cam tâm tình nguyện. " Ôn Hinh mím môi cười yếu ớt, vừa mang theo vài phần vui mừng cùng kích động.
La mama nhìn khẩu khí của nàng, chỉ sợ Ôn cách cách tính tình nghiêm trang kính cẩn không chịu khom lưng, nếu đã thức thời như vậy tự nhiên là tốt hơn.
" Mấy cái nô tài cách cách dùng có thuận tay không? Nếu ai không nghe lời, người cứ nói với lão nô, nô tỳ tất nhiên bán các nàng đi. "
" Mama tự mình chọn người tới tự nhiên đều là tốt, hầu hạ vô cùng chu đáo. " Nửa tháng qua Ôn Hinh âm thầm quan sát, hai nô tỳ cùng một thái giám được phân tới bên người cũng rất an phận.
Chẳng qua lại không biết trong âm thầm liên quan đến ai trong hậu viện, cho nên phần lớn thời gian nàng rất cẩn thận.
La mama nghe vậy làm như không quan tâm tới nói: " Đây cũng không phải là công lao của lão nô, là Nội Vụ Phủ dạy dỗ thật tốt. Cách cách còn không biết, trong phủ chúng ta thiếu chủ tử, nô tài cũng dư thừa không ít. Lần này nương nương đưa hai vị cách cách nhập phủ, những nô tài này là phúc tấn cố ý để cho lão nô đi Nội Vụ phủ lấy người. Nô tỳ liền chọn người lanh lợi đưa tới Thính Trúc các, thời gian gấp lão nô cũng không kịp dạy bảo, tâm lý một mực lo lắng mới tới hỏi cách cách một chút. "
Ôn Hinh sững sờ, La mama đây là nói cho nàng biết người hầu hạ bên người nàng đều sạch sẽ, không có liên quan đến bất kỳ người nào trong phủ.
Nhìn Ôn Hinh kinh ngạc, La mama thoả mãn đứng dậy cáo từ.
Ôn Hinh đi hai bước tiễn mama đến cửa ra vào, nhìn nàng đi xa lúc này mới trở lại phòng.
Không nghĩ tới phúc tấn thật là một người...... Có thủ đoạn.
Thứ nhất ban thưởng muốn lôi kéo nàng, chờ nàng đáp ứng dựa vào hướng chính viện, lúc này mới nói cùng nàng người bên cạnh đều sạch sẽ. Nếu nàng do dự không dựa vào chính viện, chỉ sợ sẽ không có lời nói phía sau. Chính là muốn chủ tớ các nàng cứ như vậy không chứng cứ nghi ngờ lẫn nhau, nếu vận khí tốt chủ tớ có thể một lòng… nếu vận khí không tốt chỉ sợ chủ tớ ly tâm.
Phúc tấn...... Quả nhiên lợi hại.
" Vân Linh. "
" Có nô tỳ. " Vân Linh xốc rèm tiến vào, phúc thân thi lễ: " Cách cách có gì phân phó? "
Nếu đã biết rõ người bên cạnh trong sạch cùng không liên quan đến ai trong phủ, Ôn Hinh có ý thăm dò xem có thể lôi kéo cho mình dùng hay không, lúc này nhìn nàng vừa cười vừa nói: " La mama vừa tới chỗ ta, muốn ta tới chỗ Cảnh cách cách, ngươi đi tìm hiểu xem thế nào, chớ bị người phát hiện. "
Vân Linh sững sờ, lập tức mặt lộ ra vui mừng: " Dạ, nô tỳ lập tức đi ngay. "
Cách cách chịu dùng nàng, chính là muốn mang nàng trở thành người thân cận bên người, tâm lý tự nhiên kích động không thôi. Tiến vào Thính Trúc các, chủ tử chẳng qua dựa vào quy củ cho đổi danh tự, tuy bình thường đối đãi các nàng không lạnh nhạt, nhưng cũng có thể nhìn ra được không thế nào thân cận.
Hiện tại tốt rồi, chịu dùng nàng, về sau có tiền đồ.
Nửa tháng qua Vân Linh cũng không phải ăn không ngồi rồi, ngược lại âm thầm không tiếng động nghe ngóng chuyện trong phủ, cũng chầm chậm kết giao vài người, cho nên rất nhanh liền thăm dò được tin tức trở về.
Lúc này, Vân Tú đang dâng trà trong phòng, nhìn nàng tiến vào có chuyện hồi bẩm, do dự một chút muốn lui ra ngoài.
Ôn Hinh nhìn nàng, lên tiếng: " Ngươi cũng gọi Triệu Bảo tới, các ngươi cùng nghe một chút. "
Triệu Bảo là tiểu thái giám canh cổng khi nàng tới đây, không quá 15 tuổi, nhưng nhìn thật cơ trí.
Vân Tú vẻ mặt mang theo vui mừng, vội vàng rời đi, rất nhanh liền mang theo Triệu Bảo có chút béo tiến vào.
Ba người có chút co quắp bất an đứng trong phòng, Ôn Hinh nhìn bộ dạng bọn họ như vậy, liền vừa cười vừa nói: " Thính Trúc các này chỉ có bốn người chúng ta, về sau các ngươi nếu tận tâm xử lý mọi việc, trung tâm cùng ta, ta còn một ngày tất nhiên các ngươi còn một ngày. Nếu các ngươi giống bọn họ không nhìn trúng Thính Trúc các, ta nói cùng La mama, giúp các ngươi đổi việc khác, xem như làm tròn nửa tháng tình cảm chủ tớ. "
Ba người sợ tới mức vội vàng quỳ xuống, đồng thanh một câu biểu hiện trung tâm.
" Trước mắt ngày còn ngắn cũng nhìn không ra cái gì, có câu nói đường xa thì mới biết sức ngựa, lâu ngày mới thấy nhân tâm, chúng ta cứ chờ mà xem đi. Bất quá, ta nói trước, nếu các ngươi đều muốn đi ta không ngăn cản, chúng ta đã gặp nhau thì cũng có lúc chia tay. Ở lại cần phải làm việc cho chủ tử, ta coi như là một tiểu cách cách, xử trí một nô tài vẫn là có khả năng. "
" Nô tỳ tuyệt đối sẽ không phản bội chủ tử, nếu có tâm này liền chết không yên lành. " Vân Linh là người đầu tiên bày tỏ thái độ: " Nô tỳ đến từ Nội Vụ Phủ, vào phủ liền hầu hạ cách cách, tuyệt không dám có nhị tâm. "
Vân Tú cùng Triệu Bảo cũng lập tức bày tỏ thái độ, tuy nhiên tâm lý cũng nhảy " Bang bang", rốt cục có thể trở thành người bên cạnh cách cách.
" Đứng lên đi, Vân Linh mang chuyện ngươi thăm dò được nói một chút, tất cả mọi người cùng nghe. " Ôn Hinh vừa cười vừa nói, mặc dù bây giờ nói lời thề son sắt, nhưng nàng cẩn thận đã quen, muốn nhìn kỹ một chút lại nói sau.
Cuộc sống còn dài, không thể nóng nảy.
Vân Linh hít một hơi, lúc này mới mở miệng nói: " Nô tỳ nghe trước tiên La mama tới chỗ của cách cách, đưa tới năm cuộn vải, đều là gấm lụa thượng hạng mới lạ của năm nay, màu sắc cũng đều là sáng rõ rực rỡ, đưa tới đồ trang sức tuy là bạc nhưng khảm bảo thạch, mà La mama tại ở chỗ cách cách ngồi hơn nửa canh giờ. Bên Cảnh cách cách cũng là đưa đi năm cuộn vải, nhưng màu sắc hoa văn lại không bằng cách cách, đồ trang sức chẳng qua là bạc lại không khảm bảo thạch, hơn nữa La mama chỉ ở một nén hương thời gian liền rời đi. "
Ôn Hinh hơi có chút kinh ngạc, không nghĩ tới Vân Linh còn là một cao thủ thám thính tin tức, nàng lại càng có hứng thú, hỏi: " Các ngươi nói một chút, việc này huyền cơ là gì? Phúc tấn bên kia muốn làm cái gì? "