Tự Do Trong Mơ

Chương 1.1

"Jung Min à lát nữa học xong cậu định làm gì vậy?"

"Ồ, mình cũng không biết nữa."

"Vậy tí nữa cậu đi cùng bọn tớ đi, bọn tớ định mua đồ trang điểm."

"Được thôi. Các cậu mua đồ trang điểm xong, chúng mình đi ăn tối đi. Mẹ tớ bà ấy đưa thẻ cho tớ, nói rủ các cậu cùng đi ăn đó."

"Wow, Choi Jung Min là đỉnh nhất!"

"Nếu tớ cũng có một người mẹ như cậu thì đời này tớ chẳng còn mong ước gì hết."

"Con nhỏ đó là Ha Joo Hyun hôm nay cũng không tắm hả nhìn đầu nó kìa bẩn quá."

"Vì như vậy mọi người trong lớp mới ghét nó đó."

"Trời đất, Con nhỏ đó dám trừng mắt với chúng ta sao?!"

"Này còn dám nhìn nữa kìa?!"

"Cậu...Cậu là gì vậy?!Trả cho tôi!!"

"Này Ha Joo Hyun."

"Biết ngay mày sẽ làm vậy mà. Cái này là gì đây." *đưa điện thoại*

"Cái gì đây? Vãi điên mất thôi. M* nó đang nói chúng ta sao?"

"Jung Min à, nó viết cậu nhiều vãi luôn á."

"Con nhỏ này mày điên ròi đúng không." *CHÁT*

"Chuyện gì vậy? Con nhỏ Ha Joo Hyun đó bị Jung Min đánh sao?"

"HaHa buồn cười quá. Con nhỏ đó làm sai gì nữa vậy?"

"Joo Hyun uất ức lắm hả? Cũng phải người bắt nạt với mày là bọn tao. Mày chỉ viết những lời chửi rủa bọn tao mà bị xấu hổ trước cả lớp thế này."

"Nhưng mà Joo Hyun à. KHÔNG PHẢI MỖI NGÀY MÀY ĐỀU LÀM ĐIỀU TƯơNG TỰ VỚI TAO SAO? Con khốn này."

"...ha..."

"...Lại trở về với hiện thực rồi."

"Thật là, đang lúc thú vị nhất mà..."

"...A..."

"Mình xài hết tiền tiết kiệm mất rồi..."

"Vì lũ khốn nạn đó mà cơm mình cũng không được ăn" "Tại sao tất cả chuyện này lại xảy ra với mình".

"Chẳng muốn đến trường chút nào."

*Soạt* haha *Cạch*

...?

*Lo sợ*

"...Con điên này"

"Gì vậy? Bọn chúng đang thì thầm gì vậy, điên mất thôi, cái đám đó."

*NẾU LÀ TRONG MƠ MÌNH THÌ CHO CHÚNG BÀI HỌC RỒI.*

"Cậu có nghe mùi gì không."

"Haha chẳng biết nữa."

"Chẳng phải nó chỉ toả ra từ một chỗ thôi sao."

"Haha haha haha..."

"Hôm nay học đến đây thôi. Lớp trưởng."

"Vâng. Cả lớp nghiêm! Chúng em chào thầy ạ."

"Cảm ơn các em~"

"Nhà vệ sinh ở đây cũng đông người quá, chắc mình phải xuống nhà vệ sinh giáo viên ở tàng 1 thôi."

"Ôi cái số của mình, lũ khốn nạn. Mà dù sao thì không lâu nữa đâu tất cả bọn mày đều sẽ phải phục tùng dưới chân tao hết."

"Không cần sợ hãi tất cả đều là học sinh cấp 3 thôi mà." "Mặc dù như vậy, nhưng tại sao..."

"Cách để mình trả thù những người đã khiến cho cuộc sống của mình trở nên như vậy."