Tuyển Thủ Say Rượu Thi Đấu, Dân Mạng Cười Điên Cuồng

Chương 1.1: Thiếu niên thiên tài lên đỉnh quốc phục [Xin vé giới thiệu]

Trung tâm huấn luyện của RNG.

Một nhóm tuyển thủ tập trung ở căng tin câu lạc bộ, cùng nhau ăn cơm và trò chuyện về những tin tức lớn nhỏ trong giới.

Lúc này, một thiếu niên dáng người gầy gò, sắc mặt hơi trắng bệch bưng mâm cơm đi qua trước người bọn họ, trong ánh mắt chăm chú của mọi người, thiếu niên đi đến vị trí góc căng tin ngồi xuống, vẻ mặt hắn lộ ra vẻ tiều tụy, hai mắt thâm quầng, tâm tình thập phần sa sút, cả người thoạt nhìn trông rất lờ đờ, hắn ta ăn vội vã một mình.

Hắn là Tô Phàm, người đã từng là vua người chơi hạng đơn trên máy chủ Trung Quốc, mười sáu tuổi lêи đỉиɦ đệ nhất vương giả TOP1!

Trong mắt công chúng lại có một thiếu niên thiên tài khác!

Cách đây vài ngày, hắn đã tạo ra một cơn cuồng nhiệt vô cùng lớn, trở thành ngôi sao sáng lấp lánh của làng game điện tử.

Nhưng tất cả mọi thứ, giống như một tia chớp.

"Ai, đáng tiếc!"

"Là rất đáng tiếc, nếu như không phải nữ nhân kia, có lẽ hắn thật sự có thể trở thành một viên đại tướng!"

"Lúc trước, ta còn từng tiếng từng tiếng phàm ca, suốt ngày đi theo phía sau hắn cơm bưng nước rót, nghĩ đến người ta có một ngày thăng hoa có thể mang theo ta, lần này tốt rồi, đợt đầu tư nhân tình này coi như đổ xuống sông!"

"Hắn bây giờ lăn lộn ngay cả đội dự bị 2 của chúng ta cũng không bằng, còn làm sao có thể thăng hạng được cơ chứ?"

"Từ xưa , hồng nhan họa thủy!"

"Nói hắn và Chu tỷ rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Có ai biết quá trình chi tiết không?”

"Trong này chi tiết quá nhiều, nói ra thì dài!"

Mọi người xa xa nhìn Tô Phàm trong góc, xì xào bàn tán.

Tô Phàm ăn cơm trưa xong, đứng dậy bưng mâm cơm, đi ngang qua mọi người, chỉ là khi nghe được từng tiếng chậc chậc khen ngợi, thẳng hô đáng tiếc , bước chân hắn dừng lại, trên mặt hiện ra vẻ mặt chua xót.

Nhìn từng gương mặt ngày xưa đối với hắn cực kỳ lấy lòng cùng nịnh nọt, lúc này lại có vẻ có chút vui sướиɠ khi người gặp họa, đáy lòng Tô Phàm chợt thấy chua xót phức tạp.

"Thế giới này thật đáng buồn." Thầm than một tiếng.

Hắn đặt khay xuống, rời khỏi căng tin và đi về phía cửa thang máy.

"Yo, đây không phải là phàm đệ của ta sao?"

"Ăn cơm nhanh đấy."

Thanh âm khẽ động đột nhiên truyền đến, là một thanh niên mày rậm mắt to, có mái tóc dài, hắn từ bên kia đi tới, khi nhìn thấy Tô Phàm trước mắt sáng ngời, vẻ mặt lộ vẻ dương dương đắc ý.

Đó là Letme.

Đại danh Nghiêm Quân Trạch.

Hiện tại là người chơi đường trên xuất xuất của RNG.

"Có rắm ngươi liền thả." Tô Phàm nhìn người sau một cái, cũng không khách khí nói.

"Anh nghĩ là như vậy rất ngầu sao?" Thấy biểu tình này của Tô Phàm, Nghiêm Quân Trạch có chút tức giận, trừng mắt nói.

Nghĩ đến mâu thuẫn giữa mình và Letme, Tô Phàm cười lạnh nói: "Nếu một ngày tôi vươn tới thiên hạ, tôi nhất định sẽ lấy cái đầu chó của anh trên sân đấu.”

"Tham vọng cũng không nhỏ?" Letme nhìn Tô Phàm với sự ngạc nhiên trong lời nói, quay đầu cười ha hả, giọng điệu giễu cợt nói:

"Cái miệng là của ngươi, còn Chu tỷ , hì hì!”

“Ngươi”. Nhắc đến cái tên khiến mình vừa yêu vừa hận, Tô Phàm rất khó bình tĩnh.

Nhìn thấy Tô Phàm nổi nóng, nghiêm Quân Trạch trong lòng một trận sảng khoái, mắt thấy Tô Phàm muốn đi vào thang máy, hắn vội vàng tiến lên, cố ý giễu cợt nói: "Sau này cậu không cần lên lầu ba, câu lạc bộ an bài cho cậu một môi trường huấn luyện mới, anh em đều giúp cậu mang đồ đạc qua, thế nào, tri kỷ chứ?”

"Hy vọng hảo huynh đệ ngươi có thể ở trong tầng hầm có thể phá đột phá, một lần nữa cùng anh em tranh đoạt vị trí ra mắt."

"Đây là chìa khóa."

"À đúng rồi, tầng hầm lạnh lẽo, ngươi cũng biết côn trùng độc liền thích loại hoàn cảnh này, lúc trước đội cứu hỏa còn tới một lần, tự tay bắt đi một con rắn dài hơn hai thước, ngươi nên để tâm một chút!"

Nghiêm Quân Trạch ném chiếc chìa khóa trên mặt đất, lập tức đi vào thang máy, vẻ mặt đắc ý nói.

Tô Phàm ngây ngốc sững sờ tại chỗ, trong lòng chua xót rối rắm.

Hắn là một thiếu niên thiên tài ngày xưa, gia nhập đội liền trở thành người không thể thay thế trong đội, có thể nói là tiền đồ vô lượng.

Nhưng chớp mắt, bức tường đổ vỡ, mọi người xa lánh.

"Thế nhưng trực tiếp bị an bài đến tầng hầm lạnh lẽo để huấn luyện."

"Hắn ta đi huấn luyện với ma sao!"

"Điều quan trọng nhất là."

"Và con rắn dài 2 mét?!"

Tô Phàm không rét mà run, bản thân hắn sợ rắn, nghĩ tới đây không khỏi rùng mình một cái.

Bất đắc dĩ thở dài một tiếng, hắn nhặt chìa khóa lên, chỉ chốc lát sau đã bắt gặp huấn luyện viên phong ca trong đội đi tới, hắn vội vàng tiến lên hỏi: "Huấn luyện viên phòng huấn luyện của tôi bị chuyển đến tầng hầm hả?”

"À, đây là sự sắp xếp của ban lãnh đạo, Tiểu Phàm cậu cũng biết ở Ma Đô tấc đất tấc vàng, câu lạc bộ không nuôi người nhàn rỗi, dù sao bây giờ cậu không thể vì câu lạc bộ tạo ra bất kỳ giá trị gì, cậu nói là có lý hay không?"

"Nhưng cậu cũng đừng nản lòng, tôi sẽ vì ngươi tranh thủ tìm đãi ngộ tốt hơn, dù sao thiên phú ngay từ đầu của cậu rất tốt, nhưng trước đó phải ủy khuất cậu một đoạn thời gian."

"Người thành công phải trải qua trăm ngàn cay đắng, gọt dũa gân cốt!"

"Huấn luyện viên kỳ vọng rất nhiều vào cậu, vừa lúc nhân cơ hội này tôi luyện một phen, cũng đừng để mọi người thất vọng a."

Phong ca ra vẻ chính nghĩa cùng vẻ mặt thản nhiên nói.

Nói xong, hắn còn thưởng thức vỗ vỗ bả vai Tô Phàm, tỏ vẻ cổ vũ.

Nếu như không phải hai đời làm người mà nói, đối với những lời này Tô Phàm thật sự tin là thật.

Nhưng nhìn bóng lưng Phong ca rời đi, trong lòng hắn bất đắc dĩ, đành phải tiếp nhận sự thật tàn khốc này.

Không lâu sau đó.

Hắn đi tới cầu thang lầu một đi vào tầng hầm, vừa mới đến hành lang, Tô Phàm liền cảm giác cả người lạnh lẽo, hắn kéo khóa áo khoác xuống, tìm được một gian phòng cũ nát ở trong một góc, mở cửa ra, ánh đèn lờ mờ, một mảnh xám xịt, đập vào mắt là một căn phòng tạp nham bẩn thỉu, cùng với một cái bàn máy tính cùng dàn máy được đặt ở trong góc.

Cất bước đi vào trong phòng, một cỗ cảm giác lạnh lẽo bao phủ toàn thân.

Hắn ta càng thấy ớn lạnh!

"Đây là nơi người ở ư ?"

Tô Phàm không khỏi chửi bới một tiếng, nhìn từng thùng carton cũ nát chất đống chung quanh, trên đó đầy bụi bặm không nói, mấu chốt nhất là rất chi bừa bộn, hơn nữa lúc trước Nghiêm Quân Trạch cố ý dùng lời nói trêu chọc, Tô Phàm thật sự sợ trong đống carton lớn này sẽ có rắn độc trốn trong đó.

Điều quan trọng nhất là.

Trong gian phòng nhỏ hẹp u ám, thậm chí ngay cả một cái giường cũng không có.

"Làm thế nào để sống ở đây?"

"Bà nội nó, này không phải là khi dễ người thành thật sao?!"

Nhìn quanh bốn phía, Tô Phàm trong lúc nhất thời thậm chí còn không biết nên nói cái gì mới tốt.

Hắn là một người xuyên không, ngẫu nhiên đi tới thế giới song song của Liên Minh Huyền Thoại này, còn dừng lại ở phiên bản mùa giải S7, nghĩ đến đủ loại trải nghiệm trong đầu liên quan đến thân thể này trước kia, Tô Phàm thật không biết nên khóc hay nên cười.

Thiên phú trò chơi của tiền thân thập phần xuất chúng, nếu không thì hắn ta sẽ không thể đứng đầu bảng xếp hạng trên máy chủ quốc gia khi chỉ mới 16 tuổi. Nhưng vì hắn chưa có nhiều kinh nghiệm, không biết thế giới này đầy rẫy nguy hiểm, trước tiên anh ta đã bị RNG lừa bằng tên gọi "nâng cấp toàn bộ Trung Quốc" để gia nhập câu lạc bộ, ký một hợp đồng ác độc. Sau đó, vì lý do nổi tiếng quá nhanh, hắn đã bị Chu tỷ lừa dối và lợi dụng trong tình yêu.

Nhưng điều kỳ diệu là, tiền thân của Tô Phàm đã có màn trình diễn khá tốt trong các trận đấu tập huấn sau khi gia nhập RNG.

Điều này khiến cho Letme – người chơi đường trên chính thức của đội, cảm thấy có mùi nguy hiểm.

Vì vị trí chính thức chỉ có một, nếu bị người khác thay thế, đó cũng tương đương với việc mất việc, thậm chí nếu người đến sau chơi quá tốt, người trước có thể bị ép nghỉ việc.

Và chính từ đó, mối thù giữa tiền thân và Letme đã được hình thành.

Nếu không có Chu tỷ, có lẽ mọi thứ sẽ phát triển theo hướng tốt đẹp.

Nhưng sai ở chỗ, tiền thân của hắn đã bị Chu tỷ lừa gạt tình cảm...

Mặc dù có tài năng xuất chúng, nhưng sau khi gia nhập RNG, tiền thân của hắn đã dành hết sức lực của mình cho Chu tỷ. Nhiều lần không tham gia vào các trận đấu tập, thậm chí còn không chơi rank, và thay vào đó là nỗ lực giúp đỡ Chu tỷ trong việc live stream, hoặc chơi các trò chơi trực tuyến khác cùng với cô ta.

Dần dần, nhờ vào danh tiếng thiếu niên thiên tài của mình, sự nổi tiếng của Chu tỷ trên live stream ngày càng tăng.

Còn tiền thân của hắn thì, vì không chơi các trận đấu tập huấn trong một thời gian dài, đã phí hoài tài năng của mình và bị huấn luyện viên trong câu lạc bộ lãng quên.

Theo lý thuyết, tài năng vẫn còn, chỉ cần tiền thân của hắn có đủ thời gian, hoàn toàn có thể phục hồi lại trạng thái tốt nhất.