Hồng Trần Như Mộng

Quyển 1: Kiếp nạn Yêu Hoàng - Chương 6: Hồn Thạch

Tên truyện: [Nữ công] Hồng trần như mộng

Tác giả: Vấn Vương

Phần 1: Kiếp nạn Yêu Hoàng

Couple: Công Chúa Giao Long (La Vũ Cơ - La Vũ Hàn) x Chiến Thần Ứng Long (Vệ An)

Chương 6: Hồn Thạch

~~~ Vào truyện ~~~

- Đệ chơi đủ rồi?

Tiêu Hoành nhìn La Vũ Hàn hỏi.

- Ân.

La Vũ Hàn nhẹ đáp.

- Đệ thấy như thế nào?

- Lần này... không tệ.

La Vũ Hàn nói.

- Thế... năm nay đệ có định nhận đệ tử không?

- Duyên cơ đã đến, không thể trốn chạy.

La Vũ Hàn nói.

- Không chỉ là duyên cơ đến mà ngay cả tử kiếp cũng đến rồi.

Triệu Thanh Vũ nói. La Vũ Hàn khựng lại một lúc rồi trở về như bình thường.

- Nói trúng tim đen của đệ rồi nhỉ?!

Triệu Thanh Vũ nhìn La Vũ Hàn.

- Đệ có chuyện. Đệ sẽ đi trước. Cáo từ.

La Vũ Hàn nhanh chóng chuồn đi.

---

- Đại sư huynh đúng là thần thông quản đại.

La Vũ Hàn thở dài một hơi. Y đã giải quyết xong mọi chuyện ở Tông môn đã lâu nên dạo gần đây, ngoài đánh cờ và chỉ giáo các đệ tử khác ra thì y không có việc gì làm cả. Y muốn đến Vong Xuyên trì rột rửa phàm tâm một lúc. Nhưng vừa đến thì đã thấy những người đang khảo nghiệm ở đây. Y đứng bên góc cây gần đó mà nhìn.

- Đó là... dây tơ hồng?

La Vũ Hàn nhìn sợi dây màu đỏ quen thuộc.

- Lang Thiên Tuyết và Chương Dương. Lạc Anh Túc và Doãn Thiên. Có vẻ như ý trời đã định rồi.

La Vũ Hàn cười nhẹ nhìn họ. Đôi mắt y phát sáng mà nhìn bọn họ.

- "Quả nhiên, Lang Thiên Tuyết xuất thân từ Lang tộc ở Tiên giới."

Lang Thiên Tuyết xuất thân từ Lang Tiên tộc, nàng hiện tại đang lịch kiếp để phi thăng thành Tiên.

Lạc Anh Túc dù xuất thân từ Xà tộc ở Ma giới nhưng khác với lần trước, lần này y nhìn thấy nguyên thần của Lạc Anh Túc là một con Bạch Xà yên tĩnh.

Người và Yêu, Người và Tiên, Người và Ma, Người và Thần. Đúng là chuyện tình duyên của họ trắc trở đầy bi kịch khi mà tuổi thọ của con người rất ngắn.

Nhưng... nếu là tình duyên của Tiên - Yêu, Thần - Ma, Tiên - Ma, Thần - Yêu, không phải là không có khả năng.

Hi vọng Chương Dương và Doãn Thiên chuyên tâm tu hành, sớm ngày thành tiên, để cho chuyện tình duyên này có kết quả tốt đẹp.

-----Ngày hôm sau-----

La Vũ Hàn khoác lên mình bộ thanh y đặc trưng của Tông môn, hoa văn trên bộ y phục có hình dáng những ngọn sóng đang nhấp nhô, nếu không để ý kỹ thì sẽ không thể nhìn rõ được.

- Tông chủ cùng các vị trưởng lão đến.

Giọng nói bên trong đại điện vang lên. Y đi đầu tiên, bước vào đại điện, phía sau y là Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão. Phía sau hai người họ là Tam trưởng lão và Tứ trưởng lão.

Bước vào trong điện, tất cả không hẹn cùng đứng dậy hành lễ. Dù có như thế nào đi chăng nữa thì đây cũng là thế giới "cường giả vi tôn" chỉ cần có sức mạnh thì mọi người đều sẽ cung kính.

La Vũ Hàn tọa vị ngay giữa, bên trái y lần lượt là Đại trưởng lão và Tam trưởng lão, bên phải y là Nhị trưởng lão và Tứ trưởng lão.

- Đứng lên hết đi.

La Vũ Hàn lạnh giọng. Y vừa dứt lời thì những người đệ tử đã vượt qua khảo nghiệm bước vào trong.

- Bái kiến Tông chủ. Bái kiến các vị trưởng lão.

- Như các vị đã biết. Cuộc tuyển chọn đệ tử Thiên Dao Tông diễn ra 5 năm một lần vô cùng khó khăn và nguy hiểm. Trước mặt các vị đây chính là những người ưu tú đã vượt qua các khảo nghiệm của Thiên Dao Tông. Chính thức trở thành đệ tử Ngoại môn của Tông.

La Vũ Hàn nhẹ nhàng nói.

- Nghi lễ bắt đầu.

La Vũ Hàn phất tay một cái, Hồn Thạch bay ra nhẹ nhàng đáp xuống cái bàn được đặt sẵn ở đó.

- Khảo nghiệm lần này có 34 người vượt qua. Mời mọi người chia thành hai hàng.

Thiên Nhất nói.

- Kiều Nhiệm sư huynh.

- Được.

Kiều Nhiệm - đệ tử của Triệu Thanh Vũ bước đến. Cả hai đứng hai bên, giúp đỡ đệ tử nhập môn làm nghi lễ này. Từng giọt máu được nhỏ vào, một ánh sáng màu vàng nhạt tỏa ra. Đến lượt của Lạc Anh Túc, La Vũ Hàn âm thầm dùng phép thuật để che giấu màu sắc thật sự của Hồn Thạch. Mọi người có thể không thấy nhưng mà việc đó sao có thể qua mắt được Triệu Thanh Vũ chứ.

Nhìn thấy hành động của La Vũ Hàn, hắn liền biết, Lạc Anh Túc chính là Tử kiếp của y. Hắn nhất định không thể để cho Lạc Anh Túc tiếp cận y cho đến khi Tử kiếp được hóa giải.

- Nghi lễ hoàn tất.

Thiên Nhất nói. Dứt lời, La Vũ Hàn đứng lên, bước về phía trước ba bước.

- Kể từ bây giờ, các ngươi chính là đệ tử của Thiên Dao Tông. Đã là đệ tử của tông thì các ngươi nhất định phải ghi nhớ: Không được gϊếŧ người, Không được hại người nhất là đồng môn, không tiếp tay cho kẻ ác, phải biết cứu nhân độ thế, yêu quý chúng sinh.

La Vũ Hàn nói, đây chính là câu nói mà bất kỳ tông chủ nào của Thiên Dao tông đều đã nói qua, không sai một chữ.

- Đệ tử đã rõ.

- Nghi lễ đã xong, không còn chuyện gì khác, các ngươi có thể lui xuống nghỉ ngơi. Thiên Nhất, Kiều Nhiệm, hai ngươi hãy hướng dẫn họ đi.

- Đệ tử tuân mệnh.

Cả hai ôm quyền hành lễ rồi rời khỏi cùng với các đệ tử nhập môn. Bên trong đại điện chỉ còn lại những cao tầng của Tông và các gia chủ Tiên môn khác.

- Thiên Dao tông chủ, ta vẫn còn chưa chúc mừng huynh đã phi thăng thành công.

Nhạc gia chủ - Nhạc Liêm cười nói. Nhìn sơ qua cũng biết là nụ cười lấy lòng.

- Nhạc gia chủ không cần khách khí như thế, ta cũng phải cảm ơn ngài vì đã cho ta mười năm này cùng với hai trăm năm nuôi dưỡng. "Hai trăm năm trước, ngươi đẩy ta xuống Nhược Thủy, hại Nguyên Thần của ta bị ăn mòn mà bây giờ vẫn còn mặt mũi xuất hiện trước mặt ta sao? Thù dai là nghề của ta đấy."

- ......

Nhạc Liêm chột dạ mà im lặng.

- A... Có một câu hỏi mà ta vẫn luôn muốn hỏi Thiên Dao tông chủ. Huynh có ý định nhận đệ tử không?

Lâm gia chủ - Lâm Khuyết lên tiếng giải vây.

- Cơ Duyên đã đến, đương nhiên sẽ nhận. Nếu không còn chuyện gì khác, bổn tọa cáo từ trước.

La Vũ Hàn lạnh lùng nói rồi biến mất. Ai đời lại muốn nói chuyện với những kẻ đã hại mình đâu chứ.