Hồng Trần Như Mộng

Quyển 1: Kiếp nạn Yêu Hoàng - Chương 4: Cuộc tuyển chọn đệ tử

Tên truyện: [Nữ công] Hồng trần như mộng

Tác giả: Vấn Vương

Phần 1: Kiếp nạn Yêu Hoàng

Couple: Công Chúa Giao Long (La Vũ Cơ - La Vũ Hàn) x Chiến Thần Ứng Long (Vệ An)

Chương 4: Cuộc tuyển chọn đệ tử

~~~ Vào truyện ~~~

Hôm nay là ngày tổ chức vòng khảo nghiệm đầu tiên. Lần tuyển chọn đệ tử lần này có ba vòng. Vòng thứ nhất là ảo cảnh. Vòng thứ hai là kiên trì. Vòng thứ ba là khảo nghiệm phàm tâm. Vượt qua ba vòng, sau đó đến Đại điện, nhỏ một giọt máu vào Hồn Thạch mới được công nhận là đệ tử ngoại môn của Thiên Dao Tông. Muốn làm đệ tử nội môn của Thiên Dao Tông thì cần phải đạt mười hạng đầu trong Đại hội Kiếm Tiên được tổ chức 5 năm một lần của Thiên Dao Tông.

Cho nên ngay từ sớm, y với tư cách là tông chủ của Thiên Dao Tông cùng với các vị trưởng lão đã tập hợp lại để bàn về các vòng khảo nghiệm. Vòng thứ nhất là ảo cảnh. Ở Thiên Dao Tông có tổng là 7 ảo cảnh khác nhau, các ảo cảnh hỗ trợ trong việc tu luyện.

Nguyệt Lâm cảnh - Đông Hải cảnh - Lạc Linh cảnh - Thiên Vũ cảnh - Thánh Tinh cảnh - Nại Hà cảnh - Tẫn Ly cảnh. Trong đó, Tẫn Linh cảnh là ảo cảnh khó khăn nhất, nếu thất bại, có thể đắm chìm trong đó mãi mãi, không thể rời khỏi.

- Tông chủ, ảo cảnh lần này, ngài muốn chọn ảo cảnh nào?

Đại trưởng lão - Ninh Phúc nhìn La Vũ Hàn hỏi.

- Lạc Linh cảnh!

La Vũ Hàn đáp.

- Chuyện này...

Mọi người bối rối nhìn nhau. Lạc Linh cảnh không phải là ảo cảnh khó khăn nhưng đối với những người mới nhập môn thì nó vô cùng nguy hiểm. Bên trong ảo cảnh đó đều là những Ma thú có sức mạnh ngang với một tu chân đang ở Kết đan kỳ.

- Đừng lo. Nếu Vũ Hàn đã quyết thì chắc chắn thằng bé đã có dự tính gì đó mà chúng ta không thể biết được.

Trương Cửu Chân nói.

- Lão phu không ý kiến.

Nhị trưởng lão - Thẩm Chấn lạnh nhạt nói.

- Nếu nhị trưởng lão đã nói như vậy thì lão phu cũng không phản đối nữa. Nhưng hi vọng, Tông Chủ biết chừng mực.

Tam trưởng lão - Chung Ô Lẫm nói.

- "Ha... địch ý không giấu luôn."

La Vũ Hàn lạnh nhạt nhìn, y dùng chiếc quạt trên tay mà che đi nụ cười lạnh.

----------

La Vũ Hàn xuất hiện ở một cánh rừng cách không xa khu vực nghỉ ngơi của những người đăng ký.

- Chơi một lúc nhỉ?

La Vũ Hàn cười nhẹ, một ánh sáng nhẹ nhàng bao trùm lấy y, sau khi ánh sáng tan đi, ngoại hình của y cũng thay đổi. Mái tóc trắng đã được thay thế bằng màu đen, đôi mắt ngọc ấy cũng đã được màu tím che phủ, bộ bạch y thanh cao

thoát tục ngày thường cũng đã được thay bằng bộ hắc y bí ẩn và nguy hiểm

- Xin chào.

La Vũ Hàn bước đến chỗ của vị đệ tử nội môn kia. Y có thể nhận ra được, người này là Thiên Nhất - đệ tử của Tiêu Hoành.

- Xin hỏi,...

- Xin chào tiên quân, tiểu nhân họ Quân, tên một chữ Cửu.

- Ngươi đến để tham gia khảo thí?

Thiên Nhất hỏi.

- Ân. Đúng vậy.

La Vũ Hàn đáp.

- Ta sẽ kiểm tra.

Thiên Nhất đáp, sau đó lật lên lật xuống một lúc mới thấy được cái tên Quân Cửu.

- Được rồi, vào đi. "Mình đã xem qua một lần nhưng đâu có cái tên Quân Cửu này đâu! Nhưng... sao cứ có cảm giác quen thuộc, như đã gặp ở đâu đó rồi nhỉ? Có khi nào là Tông Chủ không? Không thể nào đâu, Tông Chủ sao lại có dáng vẻ lưu manh như thế được."

Thiên Nhất khó hiểu nhìn theo bóng lưng của La Vũ Hàn.

----------

Trên đường đến căn phòng được sắp xếp, La Vũ Hàn gặp rất nhiều người, nhiều tư chất khác nhau, nhiều địa vị khác nhau, nhiều tộc khác nhau, nhiều tính cách khác nhau. Nhưng mà y chỉ chú ý đến bốn người.

Đầu tiên là Lang Thiên Tuyết - tiểu thư của Bồng Lai, con gái của Lang Nhai - người đã thành công độ kiếp trở thành một Chân tiên. Bàn về tư chất thì nàng không hề thua kém bất kỳ ai, bàn về xuất thân thì hơn hẳn tất cả những người ở đây.

Thứ hai là Doãn Thiên - một phàm nhân bình thường nhưng lại sở hữu Linh Lực bẩm sinh. Thiên phú tu luyện cao hơn bất kỳ ai ở đây.

Thứ ba là Chương Dương - cũng giống như Doãn Thiên, cũng là một phàm nhân sở hữu Linh lực bẩm sinh, nhưng Linh lực của Chương Dương lại khá u ám, nếu không chỉ hướng cho hắn thì có thể hắn sẽ rơi vào ma đạo, nhận kết cục vạn kiếp bất phục.

Cuối cùng là Lạc Anh Túc. Y chú ý đến nàng cũng không có lý do gì khác ngoài chuyện nàng là Tử kiếp của y. La Vũ Hàn không thể xác định được nàng là người hay là yêu. Y chỉ biết, Ma khí trên người nàng rất nặng rất khó để tu luyện Tiên thuật.

- Công tử là người cùng phòng với tại hạ sao?

- "Là Doãn Thiên?!"

- Ân. Dám hỏi quý danh!

- Tại hạ là Doãn Thiên, xuất thân từ Nhân giới. Vô tình có được cơ duyên mà đến đây. Còn công tử?

- Tại hạ Quân Cửu.

La Vũ Hàn đáp.

- Quân công tử.

- Nếu chúng ta đã có duyên gặp nhau ở đây thì cứ gọi ta là Quân Cửu đi.

La Vũ Hàn nói.

- Được. Vậy huynh cũng gọi ta là Doãn Thiên.

- Được.

La Vũ Hàn đáp.

- Lát nữa, ta sẽ giới thiệu cho huynh, huynh đệ tốt của ta.

Doãn Thiên khoác vai La Vũ Hàn nói.

- Được.

La Vũ Hàn cũng không bài xích mà rất thuận theo.

- Doãn Thiên.

Một tiếng gọi vang lên.

- Chương Dương, huynh đến rồi. Tới đây. Tới đây.

Doãn Thiên bước đến chỗ Chương Dương, nắm lấy cổ tay của hắn kéo đến trước mặt La Vũ Hàn.

- Quân Cửu, giới thiệu với huynh, đây là bằng hữu tốt của ta, Chương Dương.

Doãn Thiên nhìn La Vũ Hàn nói.

- Chương Dương, đây là bằng hữu ta mới quen, Quân Cửu.

- Quân công tử.

- Chương công tử.

Cả hai lịch sử hành lễ.

- "Sao giống phu thê giao bái quá nhỉ?!"

Doãn Thiên nhìn La Vũ Hàn xong rồi quay sang nhìn Chương Dương với ánh mắt nghiền ngẫm.

- Cái gì mà công tử chứ? Chúng ta từ bây giờ là bằng hữu mà, xưng hô như bình thường đi.

Doãn Thiên hào hứng nói. Quàng vai cả hai.

- Đúng vậy. Kể từ bây giờ chúng ta là bằng hữu, nếu huynh không ngại thì có thể gọi ta là Quân Cửu.

- Được. Nếu vậy ta cũng không khách khí. Huynh cũng gọi ta là Chương Dương đi.

Chương Dương nói.

- Được.

La Vũ Hàn đáp, nhìn cả hai với đôi mắt đầy ẩn ý.