Avatar của Hoắc Thâm là một con mèo ngắn màu da cam, lộ ra cái bụng đặc biệt đáng yêu. Tính tình của Hoắc Thâm ôn nhu, thành tích ưu tú, đẹp trai vô cùng, ngay cả avatar cũng là mèo nhỏ đáng yêu. Hoắc Thâm trong trẻo đến thế, cứ như vậy bị cậu chà đạp. Hoắc Thâm không hề có khuyết điểm nào, giờ lại có thêm một khuyết điểm. Bị cậu bá lúc uống rượu say vương ngạnh thượng cung.
Tay của Lâm Ngôn run rẩy, mở tin nhắn mà Hoắc Thâm gửi tới ra.
- Lâm Ngôn, cậu nhớ được bao nhiêu?
Toang rồi, toang thật rồi!
Tới để tính sổ thu nợ đây mà!!
Lâm Ngôn run rẩy trả lời: Có chút không rõ, nhưng tôi biết là tôi đã làm chuyện không tốt. Chỉ hy vọng anh đừng đến hiệp hội Omega để khiếu nại tôi, có bắt tôi làm trâu làm ngựa cho anh cũng được.
Tin nhắn của Hoắc Thâm rất nhanh đã tới.
——? Xem ra là nhớ không rõ thật rồi. Không cần xin lỗi, cũng không cần làm trâu làm ngựa. Không có chuyện hay không khiếu nại gì đâu. Cậu là Omega, tôi đã đánh dấu cậu, và tôi nên chịu trách nhiệm với cậu.
Lâm Ngôn cảm động đến phát khóc! Hoắc Thâm sao có thể tốt đến như vậy cơ chứ! Cho Omega đủ mặt mũi, cũng chỉ là đánh dấu một cái thôi mà. Lâm Ngôn đỏ mắt đánh chữ: Không cần, tôi là một Omega rất cởi mở.
Phía đối diện hồi lâu sau không thấy trả lời tin nhắn.
Lâm Ngôn ý thức được mình không nên nhắn lại như thế. Lỡ như Hoắc Thâm trả lời: Trách không được, ngay cả Alpha cũng dám cưỡng ép.
Lâm Ngôn muốn thu hồi cũng không thu hồi được nữa.
Nhưng Hoắc Thâm trong hiện thực không giống với Hoắc Thâm ở trong tưởng tượng của cậu.
Một lúc lâu sau, tin nhắn của Hoắc Thâm cũng tới.
- Là do tôi quá đường đột rồi. Đây cũng là lần đầu tiên của tôi, lúc nào cậu muốn tôi phụ trách thì có thể nói với tôi.
Lâm Ngôn lại hít một hơi thật sâu!
Lần đầu tiên!! Đây cũng là lần đầu tiên của cậu ấy!!
Nhưng Lâm Ngôn không chút nghĩ ngợi trả lời: Không cần cậu phụ trách đâu!
Không cần Hoắc Thâm phụ trách, chỉ cần Hoắc Thâm quên chuyện này đi là được.
Sau đó Hoắc Thâm cũng không trả lời lại nữa.
Lâm Ngôn lại ngồi ở trước bàn làm việc, mở máy tính ra, bài tập vào kỳ nghỉ mà giáo sư giao cho cậu vẫn còn chưa làm xong, nhưng rất nhanh, acc QQ đang login ở trên máy tính có thông báo mới.
Ngôn Ngôn, giang hồ cấp cứu! Cậu đã phân tích hình dạng bảng chưa?!!!
Môn thống kê của cậu và Kiều Duyệt là cùng một giáo viên dạy.
Lâm Ngôn hừ lạnh một tiếng, nhìn cậu có giống như biết phân tích không hả?!
Lâm Ngôn gõ lên màn hình điện thoại di động: Cậu có biết tối qua tớ đi đâu không?
Kiều Duệ: Cậu uống rượu vào cũng không quên mà. Không cần tớ giúp cậu nhớ lại những gì mà cậu đã làm đâu, phải không? Chỉ là lúc ấy Omega trong lớp chúng mình đều hâm mộ cậu chết đi được ấy. Thế mà lại được Hoắc Thâm đưa về tận nhà.
Lâm Ngôn nghiêng người dựa vào ghế, rơi vào trầm tư.
Kiều Duệ không biết, cho rằng cậu được đưa về nhà.
Cho nên, chỉ cần Hoắc Thâm không nói, không ai biết cậu đã ép buộc một Alpha, cũng như nam thần Alpha của trường bọn họ.
Lâm Ngôn: Biết rồi, phân tích xong cho cậu là được chứ gì.
Buổi tối Lâm Ngôn còn đang bổ sung bài tập, trong lúc đó cậu nhận được tin nhắn của mẹ.
- Cục cưng, ngày mai là khai giảng năm hai rồi. Mẹ mua cho con chút đồ, hai ngày nữa mẹ bảo chú Lưu đưa tới cho con nhé.