Đàn Ông Trong Nhà Thật Mlem

Chương 1: "Tớ không cần người yêu..."

Thiếu nữ xinh đẹp thanh thuần chậm rãi bước ra cửa lớp, môi hồng răng trắng mặt nếu đào hoa, làn da nõn nà không tì vết, váy ngắn để lộ đôi chân dài thon thả mịn màng, hướng lên trên là vòng eo nhỏ hẹp và vòng một căng đầy như sắp giựt phăng cúc áo để bật ra ngoài.

Hàng tá ánh mắt của phái nam phái nữ đổ dồn về phía hoa khôi được công nhận là tình nhân trong mộng của trường học này, phải công nhận là nhan sắc thiên thần pha trộn với mị hoặc của cô nàng quá có sức công kích.

Trần Dư Dư choàng tay ôm lấy bả vai móc áo vuông góc có thể cân được mọi loại trang phục của cô bạn thân, miệng cười sắp ngoác tới tận mang tai:

- Uyển Uyển, nhìn kìa, ngay cả học thần lớp bên cũng phải ngơ ngác nhìn cậu, thế nào, thật sự không muốn yêu đương hả? Trường mình toàn nam thần cấp cao, chỉ cần mĩ nữ muốn thì chắc sẽ như cuộc thi tuyển phu ý nhỉ hì hì...

Bộ dáng cô nàng cũng thuộc dạng dễ nhìn, chỉ là đứng cạnh người có vẻ ngoài hoàn mĩ như Hạ Uyển Uyển nên trông có vẻ kém sắc hơn rất nhiều, chỉ là khuôn mặt trông "gà tặc gian trá" kia lại tô thêm sự đặc biệt cho Trần Dư Dư.

Cô gái nhỏ thuận tay vỗ nhẹ lưng bạn mình, rất bình tĩnh trả lời:

- Không cần đâu, còn nửa năm nữa là thi đại học rồi, chuyên tâm học hành, tiến về phía trước, vì tương lai của Đất Nước, không được sa đà!

Trần Dư Dư trợn tròn mắt, sau đó bật cười ha hả, ai có thể ngờ được giáo hoa cực phẩm lại là người dở hơi như thế chứ, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn lộ vẻ nghiêm túc, đôi môi đỏ mọng nói ra câu rất trưởng thành kia kìa, thế mà trên mạng xã hội của trường toàn có những lời bàn tán vớ vẩn về Hạ Uyển Uyển, nào là giả tạo, rồi thì cố tình lạnh nhạt để bọn con trai thấy hứng thú...

- Thôi đừng đừng, nghe nói lên đại học sẽ khó kiếm người yêu hợp thẩm mĩ lắm, vì trai cấp ba đẹp hơn nhiều, Uyển Uyển không thấy vậy à?

Là trường chuyên của tỉnh, phải nói là trai gái trong trường đều vừa đẹp vừa giỏi, thầy cô cũng mở một mắt nhắm một mắt khi có cặp trai gái yêu đương, tất nhiên nếu việc học vì thế bị giảm sút thì sẽ bị gọi phụ huynh ngay.

Hạ Uyển Uyển ưu tư nhìn trời, cô đếm ngược vài tích tắc trong lòng, tiếp theo đó xung quanh vang lên hàng loạt tiếng hít thở nặng nề, tiếng hét cũng nối đuôi nhau mà đến.

Không ngoài dự đoán, siêu xe đen nhánh sáng loáng đã dừng trước cổng trường, có tài xế đi xuống mở cửa xe cho người ngồi ở ghế sau. Đôi chân dài được bao trong quần âu xuất hiện trong tầm nhìn, tiếp đó là thân hình cao lớn đĩnh bạt, lộ ra khuôn mặt anh tuấn điển trai đến độ hít thở không thông.

Hắn chỉ đứng ở đó, cả không gian xung quanh đột nhiên hào nhoáng hơn rất nhiều, bởi hắn quá quý khí, có lẽ chỉ có những nơi cao cấp bậc nhất mới hân hạnh được hắn đặt chân tới.

Trần Dư Dư hâm mộ lắc đầu nguẩy nguậy:

- Wow, anh trai cậu lại đến đón cậu à? Đây là anh mấy của cậu vậy, ai ai cũng là nam thần trong nam thần, thật không thể chịu nổi mà...

Hạ Uyển Uyển thở dài, đấy, trong nhà có hẳn bốn người đàn ông cực phẩm, cho nên gu của cô đã được nâng lên một tầm cao không ai có thể với tới rồi, đành ra sao yêu đương nổi với người khác cơ chứ...