Chương 11: Tìm nơi khoan dung để độ lượng
Lương phu tử không dám nói quá chi tiết, nhưng dù vậy, Tiêu Cảnh Vân vẫn rất tức giận.
“Tại sao lại không nói việc này sớm hơn?” hắn ta khẽ liếc nhìn những gia nhân hầu hạ tại phòng học.
Rất hiển nhiên, hắn ta cũng đang khiển trách việc những gia nhân biết mà lại đi che dấu tội trạng cho tên xấu xa này!
“Đại ca, thoạt nhìn thôi đã biết tiểu tử này không phải hạng tốt đẹp gì rồi, tuổi còn nhỏ mà thật xấu xa! Hắn đã dám bắt nạt đệ cùng phu tử, nhất định sẽ dám ức hϊếp đến người khác, huynh không biết cũng là chuyện bình thường.” Tiêu Tồn Ngọc mặt dày tiếp tục thêm mắm thêm muối.
Lương phu tử thật thâm sâu mà nhìn nàng.
Nhìn thế này, hẳn là Thất thiếu gia hoàn toàn không thể hiểu được câu nói "ta tha người, người tha ta" là gì.
Nhưng da mặt cũng thật dày, một người hiền hậu, lương thiện thích sách như hắn mà lại có thể ra vẻ thích thú khi đi bắt nạt một kẻ yếu thế hơn mình như thế.
Thật lạ lùng.
“Đệ cũng câm miệng lại đi, còn có mặt mũi để mà nói đến người khác à? Sao không tự bản thân ngẫm lại xem mình đã bao nhiêu tuổi rồi? Chỉ việc bị một đứa trẻ ức hϊếp thôi mà đã khóc lóc như vậy, đệ thì tốt đẹp hơn ai?” Điều càng khiến cho Tiêu Cảnh Vân tức giận hơn chính là đây.
Để tay lên ngực tự hỏi bản thân mình xem, con cái của dì thứ, đương nhiên sẽ không quan trọng bằng đứa con duy nhất của thúc ruột rồi.
Chỉ mới vừa nhìn khuôn mặt tựa mèo con của nàng thôi, trong lòng hắn ta tuy rằng muốn đánh nàng nhưng lại cảm thấy nàng đáng thương vô cùng.
Nếu không phải nàng mất đi phụ thân, mẫu thân ngay từ thuở còn non dại, nàng đường đường là con cháu Tiêu gia, sao có thể bị một đứa trẻ khác bắt nạt được?
Tự suy ngẫm lại, Tiêu Cảnh Vân không khỏi cảm thấy có chút áy náy, chẳng lẽ người nhà này không coi trọng tiểu Thất? Thế nên Đổng công tử mới cảm thấy rằng tiểu Thất cũng giống hắn, đều thuộc dạng không nơi nương tựa, ăn nhờ ở đậu ư?
Vừa rồi Tiêu Tồn Ngọc còn đang nói rất nhiều, nhưng sau khi bị đại ca nạt nộ, nàng cũng vô cùng biết điều mà im bặt lại.
Nàng cúi đầu, rũ vai nên chẳng ai thấy được nàng đang thế nào cả.
“Thất đệ, tuy rằng cha ta kế thừa căn nhà to lớn này, nhưng nơi đây cũng là nhà của đệ, nếu đệ ở đây thì cũng đừng tự gò bó mình quá, hơn thế nữa, tổ phụ tổ mẫu vẫn luôn tự cảm thấy rằng hai người có nợ với ngũ thúc, khoảng sân viện mà đệ ở vốn nên thuộc về đệ, để sau này đệ thành hôn, sinh con tại đây mà không cần phải sợ người ngoài.” Tiêu Cảnh Vân cứ thế mà nói trắng ra.
Đổng Xảo Tâm đứng bên cạnh nghe xong, trong lòng nàng ta thoáng chốc đã tràn đầy lạnh lẽo.
Người ngoài là ai? Là tỷ đệ các nàng.
Đệ đệ nàng ta nằm trên mặt đất nức nở kêu đau, trong khi tên ăn chơi trác táng Tiêu Tồn Ngọc kia ngay đến cả một cọng lông tơ còn chưa rụng, vậy mà biểu ca còn che chở cho hắn nữa sao?
Quả thật là ăn nhờ ở đậu mà, sai được chắc?
Đổng Xảo Tâm run rẩy kìm nén đi cảm xúc muốn khóc trong lòng, nàng ta vốn rất tức giận vì xuất thân không được cao quý của mình, lại giận đệ đệ rằng tại sao không biết kéo chân sau, càng hận Tiêu Tồn Ngọc cố ý mà vu hãm đệ đệ!
“Đều là do tỷ đệ chúng ta sai, lát nữa muội sẽ đến báo với di mẫu, chúng ta vẫn nên đi thôi, đừng làm phiền gì đến họ nữa, kẻo thất ca, biểu ca lại thấy khó chịu...” Đổng Xảo Tâm nhanh chóng lộ ra vẻ yếu ớt, thanh âm run rẩy, thoạt nhìn trông đáng thương vô cùng.
Tiêu Cảnh Vân biết rõ rằng tỷ đệ Đổng gia cũng rất đáng thương.
Nếu không phải vì chuyện trong nhà thì hai tỷ đệ ấy đã không phải đến nơi này làm gì.
“Ta cũng không mấy vui vẻ đâu, nhưng đại ca à, đệ không muốn đi học, huynh cứ cho đệ nghỉ học là được thôi mà? Hơn nữa đệ cũng đâu có hiểu được mấy thứ tư liệu ấy, đời này đệ cũng chỉ muốn làm gì đó quá khác biệt mà thôi.” Đôi thủy mâu mới vừa được gột sạch trong nước mắt của Tiêu Tồn Ngọc tràn ngập chờ mong mà nhìn Tiêu Cảnh Vân.
Một số huynh đệ của nàng đều nhất quyết muốn làm người tốt.
Sự thịnh vượng của gia tộc đương nhiên sẽ đổ hết lên đầu bọn họ.
Còn nàng thì không giống họ, ngay từ khi sinh ra, không biết tại sao mà phụ mẫu của nàng lại cho nàng giả trai để trở thành đích tôn trong nhà như vậy, tuy nàng cảm thấy rất khó hiểu, nhưng cũng khá thích thú.
Thân phận này của nàng, nếu đi khám tại triều đình, nàng chắc chắn sẽ bị tống vào đại lao chỉ ngay từ cửa thứ nhất.