Cướp Đoạt Bạn Trai Của Người Khác

Chương 16

Tô Hạ ôm chặt cơ thể Hứa Thành, dường như đang bù đắp cho sự trống trải và cô đơn của đêm đó "A a... thoải mái quá... mạnh quá..."

Hứa Thành kịch liệt co giật vài lần, anh đẩy dươиɠ ѵậŧ của mình vào nơi sâu nhất trong âʍ ɦộ, bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt, ngã xuống cơ thể mềm mại của Tô Hạ với một tiếng gầm nhẹ.



Ngày hôm sau.

Tô Hạ tỉnh dậy trong sự sung sướиɠ đến nghẹt thở.

Cơ thể cô nóng đến mức đáng kinh ngạc, một cơ thể nặng nề còn nóng hơn đang đè lên người cô.

Đôi chân rắn chắc của nam nhân đè ép lên đôi chân trắng nõn thon dài của Tô Hạ, anh cần mẫn phi nước đại trên người cô, tiểu âʍ ɦộ đã bị nện đến ùng ục, chất lỏng không ngừng chảy xuống, chứng tỏ anh làʍ t̠ìиɦ có bao nhiêu vui vẻ.

"A...anh...ưʍ..."

Tô Hạ muốn truy vấn, nhưng lời vừa nói ra liền biến thành tiếng rêи ɾỉ, cô cố gắng đẩy thân thể Hứa Thành ra "Anh, anh mau đi..."

Hứa Thành cầm hai bàn tay nhỏ bé của cô, tiểu âʍ ɦộ này quấn lấy thoái mái đến mức lỗ chân lông mở ra, anh rêи ɾỉ gầm gừ "Thả em ra, em có chịu nổi trống vằng không? Âʍ ɦộ còn chưa ăn đủ côn ŧᏂịŧ, em thật là tham lam."

Vừa nói anh vừa làm cố ý rút dươиɠ ѵậŧ to bóng nhẫy, nhễ nhại dâʍ ŧᏂủy̠ của mình ra.

Cơ thể Tô Hạ ngay lập tức thẳng thắn nâng lên, mông cô cong lên, âʍ ɦộ miễn cưỡng giữ lại dươиɠ ѵậŧ vừa thô vừa cứng.

Hứa Thành bật cười, đâm vào âʍ ɦộ nóng bỏng mềm mại của cô "Thả em ra? Âʍ ɦộ của em nào có chịu."

Sắc mặt Tô Hạ đỏ bừng, Hứa Thành ngậm lấy cái miệng nhỏ nhắn của cô, giễu cợt "Ăn được dươиɠ ѵậŧ to của anh như vậy rồi, sau này âʍ ɦộ ngứa ngáy thì phải làm sao bây giờ? Hay là em cũng muốn cùng anh làʍ t̠ìиɦ ở trường học? Mẹ kiếp, dâʍ đãиɠ giống hệt Lâm Y Nhiên..."

Các lớp thịt mềm trong âʍ ɦộ được làm nhẵn bởi dươиɠ ѵậŧ dày, mỗi khi qυყ đầυ tròn trịa thọc vào trong âʍ ɦộ, nó lại cọ xát dữ dội vào phần thịt mềm nhạy cảm, Tô Hạ sướиɠ đến nhướn người, thân thể vô thức không ngừng phục vụ gậy thịt điên cuồng của người đàn ông đang đè trên người cô.

Cơ thể cả hai dính chặt lấy nhau, sau khi run rẩy trong giây lát, Hứa Thành rút dươиɠ ѵậŧ ra khỏi âʍ ɦộ ấm áp, ẩm ướt của Tô Hạ.

Tô Hạ đang nằm trên giường giang rộng hai chân, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c chảy ra từ âʍ ɦộ bị thao đến không khép lại được.

Hứa Thành tỉnh táo lại, mặc quần áo vào, cúi đầu hôn thật sâu lên cái miệng nhỏ nhắn của Tô Hạ, kéo lưỡi của cô ra mà liếʍ mυ'ŧ, Tô Hạ bị hôn đến nỗi nước miếng từ khóe miệng chảy xuống, sau một nụ hôn dài, dươиɠ ѵậŧ đã xuất tinh có xu hướng cứng lại.

Tô Hạ thực sự có sức mê hoặc quá lớn.

Bảy giờ ba mươi phút sáng.

Khi Tô Hạ đi ra khỏi khu nhà tập thể, cô nhìn thấy Lâm Y Nhiên đang cầm một bình sữa trên tay, nhảy cẫng lên, vẫy tay với cô.

Đứng đằng sau Lâm Y Nhiên chính là Hứa Thành.

Hứa Thành đeo cặp sách của mình và Lâm Y Nhiên trên lưng, anh trở lại vẻ điềm tĩnh, lạnh lùng thường ngày của một học sinh giỏi.

Trái tim Tô Hạ đập lệch một nhịp, cô vô thức liếʍ môi, bí mật hít một hơi thật sâu, tránh tầm nhìn của Hứa Thành, đi về phía hai người họ.

Lâm Y Nhiên nhét sữa vào tay Tô Hạ, ba người họ cùng nhau đi về phía trường học "Mùi vị mới, siêu ngon."

Tô Hạ cắm ống hút hớp một ngụm, trong miệng có mùi sữa ngọt ngào, cô hỏi Lâm Y Nhiên “Hôm qua bố cậu về, hai người có mâu thuẫn gì không…”

Lâm Y Nhiên chậm rãi thở phào nhẹ nhõm, nhìn xuống chân mình, mỉm cười "Có thể có mâu thuẫn gì chứ, không phải chỉ là xem điểm và thành tích học tập của mình mà rồi chê bai sao, nhân tiện cũng nhắc nhở một chút!"

Mặc dù gia đình Lâm Y Nhiên giàu có nhưng bố cô ấy đã nɠɵạı ŧìиɧ, sau khi bố mẹ cô ấy ly hôn, mẹ cô ấy kết hôn lần hai rồi chuyển ra nước ngoài, bố cô ấy cũng thường xuyên vắng nhà.

Hơn nữa, tính tình Lâm Y Nhiên bộc trực lại hơi kiêu ngạo nên không có nhiều bạn bè.

Tô Hạ mím môi, cụp mắt xuống, có chút không nói nên lời.

Có lẽ ngày hôm qua, khi Lâm Y Nhiên vẫn còn đang khóc và chịu đựng sự bạo hành bằng lời nói của cha mình, cô đã không biết xấu hổ ôm Hứa Thành lên giường, làm chuyện đó trong bóng tối.

Tô Hạ vài giây im lặng.

Hứa Thành im lặng nãy giờ đột nhiên lên tiếng "Hãy kiên nhẫn thêm một năm nữa, chỉ cần nộp đơn vào một trường đại học xa nhà hơn là ổn."

Lâm Y Nhiên ném bình sữa vào thùng rác, vòng tay trái qua cánh tay Tô Hạ, tay phải giữ tay Hứa Thành, cô thở dài nhìn lên bầu trời "Không, mình muốn ở bên hai người. Mình sẽ đi bất cứ nơi nào có hai người ở đó."

Tô Hạ cau mày liếc nhìn Hứa Thành.

Thật trùng hợp, Hứa Thành cũng nhìn sang với ánh mắt đầy ẩn ý.

Tô Hạ tựa như bị ánh mắt anh đốt cháy, cô vội vàng nhìn đi chỗ khác, mỉm cười "Được, được!"

Lâm Y Nhiên vùi mặt vào vai Tô Hạ "Tiểu Hạ, thật may là có cậu. Nhiều năm như vậy, không có cậu và Hứa Thành, mình thật sự không biết nên đi tiếp như thế nào..."

Cô ấy biết rằng bản thân có một số khuyết điểm trong tính cách, nhưng chỉ có Tô Hạ sẽ luôn bao dung cho tính khí nhỏ nhen của cô ấy.

Trán Tô Hạ lấm tấm mồ hôi, cô cúi đầu nhìn khuôn mặt Lâm Y Nhiên đầy ủy mị.

Cô mím chặt môi, tim đập loạn xạ, không những không ngẩng đầu lên được mà còn không thể tránh được ánh mắt của Lâm Y Nhiên.

Lúc đi tới cổng trường, Lâm Y Nhiên vẫn tươi cười lấy ra ba tấm vé xem phim “Buổi tối cùng nhau đi xem phim, nghỉ ngơi trước kỳ thi hàng tuần!”

Tô Hạ theo bản năng từ chối, nhưng Lâm Y Nhiên lại bắt tay cô làm nũng: "Đi đi, Hạ Hạ, được không?"

Tô Hạ gấp gáp đến đổ mồ hôi, đột nhiên từ đỉnh đầu truyền đến giọng nói của Hứa Thành, vừa nói anh vừa cười: "Đi đi, Tô Hạ, nếu em không đi, nghĩa là còn giận anh. "

Tim Tô Hạ đập nhanh đến mức cô cảm thấy chóng mặt.

Sau khi đồng ý với Lâm Y Nhiên, Tô Hạ vội vàng rời đi.

Ngồi trong lớp học, Tô Hạ lấy tay che trán, cảm thấy mình quá tội lỗi.

Cô không được phạm sai lầm tương tự một lần nữa.

Sau giờ học, Tô Hạ do dự trong lớp một lúc trước khi đi tìm Lâm Y Nhiên và Hứa Thành ở cổng phía đông.

Từ xa, cô nhìn thấy một cặp đôi đang hôn nhau say đắm trên bức tường cạnh cổng.

Lại gần thì thấy chàng trai cao kều ôm chặt lấy chiếc eo thon của cô gái, hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau.

Lâm Y Nhiên quá thấp, cơ thể nhỏ nhắn của cô gần như bị Hứa Thành nâng lên, hai người hôn nhau không rời, cô gái ôm chặt cổ Hứa Thành, thân dưới của họ áp sát vào nhau, nhiệt tình cọ xát lẫn nhau, ánh mắt của Tô Hạ chăm chú nhìn chằm chằm hai người, miệng cô đột nhiên khô khốc, cả người nóng lên cực nhanh.