Miệng của cô gái ngọt ngào và thơm ngát kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức khiến Hoắc Tiêu cảm thấy nóng ran khắp người, máu toàn thân như dồn hết xuống phần thân dưới.
Hoắc Tiêu nóng nảy cạy hàm răng của cô gái ra, đưa chiếc lưỡi to của mình vào trong miệng cô gái, quấn lấy chiếc lưỡi nhỏ xinh hông hào của cô để bú ɭϊếʍ, hôn cô thật lâu...
Cái miệng nhỏ này sao lại ngọt như vậy, ngay cả mùi hương cơ thể cũng thơm, chỉ mυ'ŧ mát chiếc lưỡi nhỏ của cô cũng đủ khiến dươиɠ ѵậŧ của hắn cứng đến mức sắp nổ tung.
Gân xanh trên cổ người đàn ông nổi lên, hắn dùng hai bàn tay to lớn ôm cô gái vào lòng, điều chỉnh tư thế sao cho cặp mông mềm mại của cô ngồi trên dươиɠ ѵậŧ cương cứng của hắn, giảm bớt cơn đau âm ỉ ở đũng quần.
"Hừm..."
Cái lưỡi đỏ tươi của người đàn ông quấn lấy chiếc lưỡi hồng non nớt của cô gái, cổ họng Hoắc Huyền phát ra tiếng nức nở rêи ɾỉ, cả người cô áp sát vào cơ thể người đàn ông.
Cô cảm thấy vô cùng khó chịu, không thở nổi, hơi thở của cha bá đạo nóng rực, không ngừng khuấy động trong cái miệng nhỏ nhắn của cô, dây thần kinh mẫn cảm trên đầu lưỡi của cô run rẩy tê dại "……Không muốn……”
"Bảo bối không muốn gì?"
Hoắc Tiêu thỏa mãn hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của cô gái, càng ngày càng trở nên xấu xa hơn, dùng bàn tay to vỗ vào bờ mông đầy đặn đang hếch lên của cô gái, phun ra mấy lời tục tĩu "Con gái nhà người ai mà chẳng được cha hôn, Huyền Huyền liền cái này cũng ngại, sau này làm sao cùng cha chung sống hòa thuận?"
Hoắc Huyền khó khăn thở dốc, khóe môi chảy ra dịch vị nuốt không trôi, cô ngơ ngác nhìn cha, trong mắt tràn đầy nghi hoặc "Sau này cha sẽ luôn hôn cái miệng nhỏ của Huyền Huyền sao? Huyền Huyền chưa từng nghe nói qua..."
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô gái thực sự rất trong sáng và quyến rũ, Hoắc Tiêu không nhịn được lấy ngón tay xoa xoa gò má ửng đỏ của cô "Cha thích Huyền Huyền, sau này tất nhiên sẽ yêu Huyền Huyền mỗi ngày phải không, chẳng lẽ Huyền Huyền không muốn cha yêu ngươi sao?"
Mặc dù bị Từ Nam Nhượng chơi khăm, nhưng việc được gửi cho một cô bé ngây thơ, dịu dàng như vậy đã dễ dàng khơi dậy lòng ham muốn của Hoắc Tiêu, mang đến cho hắn niềm vui mới trong cuộc sống đầy nhàm chán của hắn.
Hoắc Tiêu quyết định thu nhận cô bé ngọt ngào trong sáng này.
Trò chơi bố con trên giường khiến Hoắc Tiêu thực sự nóng lòng muốn thử.
"Không, Huyền Huyền muốn được cha yêu..."
Hoắc Huyền không biết chuyện gì xảy ra với mình, nhưng cô không chán ghét sau khi được cha hôn, thậm chí còn có chút vui vẻ vì cảm thấy khoảng cách giữa cô và cha đột nhiên rút ngắn.
Chỉ là thân thể của Hoắc Huyền vì nụ hôn của cha mà nóng lên, cô không nhịn được muốn dán vào thân thể cứng rắn của hắn, Hoắc Huyền hai tay ôm eo Hoắc Tiêu, thanh âm nghẹn ngào “Hyền Huyền cũng thích cha rất nhiều, chỉ cần cha yêu Huyền Huyền nhiều hơn, Huyền Huyền có thể làm bất cứ điều gì ..."
Cơ thể trong ngực mềm mại như nước suối như thấm sâu vào xương cốt của Hoắc Tiểu, hắn mê mẩn dùng hai tay xoa nắn bờ mông mềm mại của cô gái, dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng hung hăng cọ xát vào mông trắng nõn.
“Huyền Huyền giỏi quá” Hoắc Tiêu hưởng thụ sự mềm mại trên cơ thể người thiếu nữ, nhẹ giọng hướng dẫn nô gái nhỏ “Nào, ngồi xa một chút…”
Hoắc Huyền di chuyển mông một cách khó chịu, cho dù cô có đần độn đến đâu thì cô cũng biết rằng không nên tùy tiện chạm vào mông của con gái.
Nhưng người xoa mông cho cô lại là cha cô, Hoắc Huyền chỉ có thể ngoan ngoãn thuận theo.
Sự vuốt ve của cha làm Hoắc Huyền khó chịu vô cùng, cô kẹp chặt hai chân, một dòng nước nóng từ nơi kín của cô chảy ra, còn có thứ gì đó nóng hổi đang chọc vào mông cô, thứ này làm cô thật không thoải mái, nhưng cô đang ngồi trong lòng cha, cô thực sự không muốn bị hắn nhìn thấy a...