Trong tòa nhà xưởng tối tăm và ẩm thấp, một cô gái bị trói sau lưng bằng dây thừng.
Mái tóc rối bù dính sát vào má, trên trán còn đọng lại vài giọt mồ hôi li ti, lúc này lông mày hơi cau lại, rất đáng yêu.
“Người đã có trong tay, khi nào thì tiền đến?" “Mau lên, không được gọi cảnh sát tới đây.”
Nửa tiếng sau Thẩm Lệ Vũ tỉnh lại, đúng lúc bọn bắt cóc và người mua đang giao dịch, nghe được nói cái gì mà người kiểm tra trước.
Để không gây rắc rối, Thẩm Lệ Vũ giả vờ hôn mê, ngay sau đó, có người túm tóc cô kéo ngược ra sau một cách thô bạo, để lộ chiếc cổ trắng ngần và khuôn mặt thanh tú.
Cô nén đau không phát ra tiếng, không dám giãy giụa hay phản kháng lại họ trong tình thế này.
Người đàn ông thực sự sững sờ khi nhìn thấy sự xuất hiện của Thẩm Lệ Vũ, và quay lại hỏi: "Đây là ai vậy?" ...
Thẩm Lệ Vũ lắng nghe cuộc trò chuyện của những người xung quanh, và tạm thời làm rõ tình hình hiện tại :
Thứ nhất , cô ấy bị bắt cóc.
Thứ hai, những kẻ bắt cóc đã bắt nhầm người.
Thứ ba, tiền chưa tới tay bọn bắt cóc sẽ vẫn còn ở đây, hiện tại đang suy nghĩ là có nên cá chết lưới rách hay không.
Thẩm Lệ Vũ đã cố gắng hết sức để kiềm chế cảm xúc của mình, cố gắng giảm thiểu cảm giác tồn tại của mình càng nhiều càng tốt và không để xảy ra bất kỳ sự phản kháng nào với họ.
Nhưng kẻ bắt cóc tình cờ quay đầu lại, thấy cô đã tỉnh, lập tức cười tinh nghịch và nói: "Tỉnh rồi hả ?
Vừa dứt lời, người đàn ông nắm lấy cánh tay của Thẩm Lệ Vũ, kéo cô đến một nơi tương đối bằng phẳng sạch sẽ, vừa đi vừa cởi thắt lưng.
Thẩm Lệ Vũ mặc một chiếc quần jean cạp cao sáng màu, người đàn ông xé liên tục chiếc quần jean, cuối cùng ánh mắt hắn dán vào chiếc cổ trắng nõn mềm mại của cô.
Bàn tay to nắm chặt cổ áo sơ mi trắng của cô, không chút do dự rồi xé ra, cúc áo rơi cô xuống đất.
Nhìn thấy làn da trắng nõn mịn màng cùng xương quai xanh rõ ràng của cô, ánh mắt của người đàn ông hơi đỏ lên, giống như đang nhắm vào con mồi nào đó.
Ngay khi kẻ mất trí trước mặt chuẩn bị hôn cô, thì có một tiếng súng "đoàng" cách nhà máy không xa vang lên!
Mọi người trong nhà máy đều hơi sững sờ, nhưng ngay sau đó, ánh mắt của kẻ bắt cóc nổi lên sự giận dữ. ”Mẹ kiếp, mày gọi cảnh sát phải không?"
Thẩm Lệ Vũ bị hắn bóp cổ, càng ngày càng khó thở, trong mắt những kẻ bắt cóc, sự giãy giụa của cô không có chút xi nhê gì với họ.
Khuôn mặt nhỏ của cô cũng đỏ bừng vì thiếu dưỡng khí, như thể giây tiếp theo sẽ ngạt thở mà chết.
Nhưng may mắn thay, có một số tên có lý trí tức giận nói: "Cảnh sát đang bao vây bên ngoài, và nếu con tin bị gϊếŧ, họ có thể trực tiếp cho nổ tung nơi đây!"
Bởi vì là con tin, cho nên Thẩm Lệ Vũ mới tạm thời bảo vệ được tính mạng của mình.
Ngay sau đó, Thẩm Lệ Vũ đã bị một con dao găm sáng và sắc bén kề vào cổ, nếu không cẩn thận sẽ bị con dao cắt đứt động mạch.
Vụ án 11 tháng 6 là một hành động phối hợp lớn tương đối quan trọng của thành phố A, hiện tại chỉ mới hơn một tháng trôi qua, mọi người từ các bộ phận lại vì một vụ bắt cóc mà tập trung bên ngoài nhà máy.
Một trạm chỉ huy tạm thời đã được thiết lập tại chỗ và tình hình hiện tại đã được giới thiệu ngắn gọn. " Nhóm người mua dưới sự chỉ huy của Mâu Gia, một kẻ chạy trốn từ sự kiện 11/6.
Người muốn bắt cóc và trả thù là vị hôn thê của Trình Đội. Bởi vì cách phát âm tên giống nhau cho nên,..