“Muốn bị thao à?” Anh ta hé miệng ngậm lấy vành tai non mịn của Bạch Lan, côn ŧᏂịŧ lớn bên dưới vẫn không ngừng đè ép cọ xát hoa môi, qυყ đầυ có đôi khi hơi đâm vào giữa khe hở hai mảnh hoa môi, cắm chọc cọ xát vài cái bên trong rồi lại nhanh chóng rút ra.
Bạch Lan chịu không nổi động tác trêu chọc đùa bỡn của anh ta, hai mảnh hoa môi không ngừng mấp máy khép mở, dâʍ ɖị©ɧ phun ra không ngừng làm cho côn ŧᏂịŧ lớn đều bị thấm ướt đẫm. Toàn thân côn ŧᏂịŧ thô to nổi cộm đầy những cọng gân xanh dữ tợn, cọ xát miệng tiểu huyệt của Bạch Lan đến sung sướиɠ sảng khoái cực hạn, cô nhịn không được mà nói ra lời phóng đãng: “Hum… Muốn bị côn ŧᏂịŧ lớn thao ư… Côn ŧᏂịŧ lớn cắm tiểu huyệt đi mà um ư… Tiểu huyệt muốn được ăn côn ŧᏂịŧ thô lớn của anh nha... Ư um… Mau tới thao tôi đi um…”
Ham muốn tìиɧ ɖu͙© trong người Bạch Lan như một đống lửa bị đốt cháy hừng hực, trên miệng không ngừng kêu rên ra những lời dâʍ đãиɠ. Ấy thế mà, anh ta vẫn không trực tiếp cắm côn ŧᏂịŧ thô cứng của mình vào tiểu huyệt cô, qυყ đầυ to tiếp tục nghiền ép nặng nề xuống hai mảnh hoa môi ẩm ướt dính nhớp, trong thời khắc sắp cắm vào tiểu huyệt, rồi lại lập tức rút ra nói: “À, mà tôi còn phải đi giao cơm hộp nữa đó. Tiểu huyệt cô dâʍ đãиɠ, biết cắи ʍút̼ đến thế này lỡ như tôi cắm vào trong liền không rút ra được thì sao, đến chừng đó sao tôi có thể đi giao cơm hộp đây?”
“Lẳиɠ ɭơ!” Nói xong, anh ta đột nhiên dùng bàn tay to chụp đánh một cái xuống bờ mông đầy thịt trắng nõn của Bạch Lan đang nhếch lên: “Cũng quá da^ʍ rồi ha, thật muốn thao chết cô mà!”
Cơm hộp tiểu ca đôi tay bóp chặt bạch lan mông, không ngừng niết xoa, tao huyệt càng hư không. Bạch lan bối quá đôi tay, chủ động bẻ ra tao bức cầu thao: “A…… Ân…… Không cần đưa cơm hộp, tới cắm ta…… Mau tới cắm ta…… Còn không có người thao quá ta nộn bức, hảo tưởng bị thao a……”
Tiểu huyệt Bạch Lan non mềm có màu hồng phấn xinh xắn lại lênh láng nước da^ʍ, ngay cả hai mảnh hoa môi cũng no đủ mun múp như hai cánh bướm đỏ thẫm khép chặt, hình dáng trông mười phần mê người. Anh ta dùng ngón tay dài khép chặt lại rồi đột nhiên cắm vào tiểu huyệt non mềm của cô, nhanh chóng chuyển động thọc vào rút ra: “Con mẹ nó, còn dám giả vờ là xử nữ ngây thơ nữa chứ! Nào có cô gái xử nữ nào lại có cái tiểu huyệt dâʍ ɖu͙© đói khát như cô vậy hả!”
Sâu trong thân thể Bạch Lan rạo rực khó chịu đến mức sắp khóc lên rồi, cô dùng giọng điệu ấm ức đáng thương nói: “Không phải, không phải là xử nữ, cầu xin anh mau dùng côn ŧᏂịŧ lớn cắm vào trong đi… Tiểu huyệt ngứa quá à… Rất muốn được côn ŧᏂịŧ lớn thao nha…”
Anh chàng giao cơm hộp nắm lấy căn côn ŧᏂịŧ lớn của mình, dùng qυყ đầυ vỗ đánh ngay miệng huyệt đỏ au ướŧ áŧ của Bạch Lan, tiếp theo đột nhiên bên hông dùng sức hướng về phía trước đâm mạnh, lập tức hơn phân nửa căn côn ŧᏂịŧ thô dài nhanh chóng cắm vào tiểu huyệt của Bạch Lan. Bạch Lan nhịn không được kêu lớn lên tiếng: “Á… Á ư ư… Côn ŧᏂịŧ lớn cắm vào rồi… Rốt cuộc tiểu huyệt ăn được côn ŧᏂịŧ thô to rồi um ư… Lớn quá… Cứng quá um um…”
Anh ta hung hăng chuyển động nhấp nhô lên xuống ở trên người Bạch Lan, côn ŧᏂịŧ thô cứng điên cuồng cắm vào rút ra trong tiểu huyệt, hai túi thịt săn chắc nặng trịch đong đưa và chạm vào vùng đáy xương chậu, tạo nên những âm thanh bạch bạch bạch vang lên giữa hai thân thể. Những sợi gân xanh dày cộm nổi đầy quanh thân côn ŧᏂịŧ lớn, chúng không ngừng cọ xát lên từng milimet của vách thịt non mềm bên trong hoa huyệt, nước da^ʍ lênh láng lan tràn ra khắp nơi, thấm ướt cả vùng lông đen rậm rạp.
Tay nhỏ của Bạch Lan tự xoa nắn bầu vυ' lớn của mình, mông tròn nâng cao nhếch lên, hai chân thon dài kẹp chặt ngang hông anh ta, một bên hưởng thụ côn ŧᏂịŧ lớn của anh ta không ngừng thọc vào rút ra trong tiểu huyệt, một bên hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ mà ngâm nga rêи ɾỉ ra tiếng: “Á ư ư… Á ư um… Thật sướиɠ quá… Á ư… Côn ŧᏂịŧ lớn cắm đến tận tử ©υиɠ rồi… Á um... Cắm sâu quá… Thật nhanh um… Côn ŧᏂịŧ lớn làm thật thoải mái… Ư um…”