Cô vốn là hoa khôi ở trường cũ nhưng việc cô trở thành hoa khôi cũng không hoàn toàn là nhờ khuôn mặt, dù sao cô cũng nhìn thấy một cuộc thăm dò trong đăng bài trong diễn đàn, trong đó có đặt ra câu hỏi là bạn thích khuôn mặt của hoa khôi Thẩm Y Y hay dáng người của cô ấy hơn, 7/10 đã chọn là thích dáng người của cô.
Xét cho cùng, muốn bắt gặp một khuôn mặt xinh đẹp thì có thể thấy được ở khắp mọi nơi, nhưng muốn bắt gặp người có một thân hình tuyệt vời như Thẩm Y Y thì vô cùng hiếm có, thậm chí còn có người đoán cô mặc áo ngực cỡ nào, cô còn vào bình luận đó là 36G, nhưng những người bên dưới lại không biết rằng người trả lời chính là bản thân cô, liền chỉ trích nói cô bịa đặt lời vô lý, làm sao Thẩm Y Y có một vòng eo nhỏ như vậy nhưng ngực lại có thể lớn như vậy được? Không lẻ lý do vòng eo cô nhỏ là để thịt chạy lên trên ngực hết rồi sao?.
Cô không biết mình có thể chống đỡ được hay không, nhưng dù sao thì cô vẫn còn sống sót.
Lúc này, cô chỉ có một mong muốn duy nhất là còn sống sót, vì cô biết cô là đứa trẻ lớn lên ở cô nhi viện, nếu không phải do cô có thành tích tốt, thì có lẽ ngay cả cấp ba cô cũng không vào được, vốn dĩ thứ cô có được toàn là do bản thân cô cố gắng. Cho nên lúc này cô biết chỉ có mình cứu được mình.
Cô biết mình bị bắt cóc, sau khi bình tĩnh lại, cô đã nghĩ kỹ, dù sao trường học cũng không thiếu những học sinh vừa xinh đẹp vừa học giỏi nên họ sẽ không dư thùa quan tâm mà nảy ra ý tưởng sẽ tìm kiếm cô, viện trưởng cô nhi viện càng sẽ không tìm cô, chỉ sau một thời gian nữa thì nhiều nhất cô chỉ được thỉnh thoảng lại vô tình bị người bạn học nào đó của cô nhắc đến --- từng có một cựu học sinh tên Thẩm Y Y là hoa khôi của trường.
Thẩm Y Y ngồi trên giường, trong đầu suy nghĩ lung tung, lúc này cửa đột nhiên bị đẩy ra, lúc cô ngẩng đầu liền đối diện với đôi mắt của người đàn ông đi vào phòng-- người mà sắp trở thành chồng của cô.
Sau khi đèn bật sáng, Thẩm Y Y càng nhìn được dáng vẻ người đàn ông bước đến rõ ràng hơn, ngũ quan của người đàn ông này thanh tú, đường nét rõ ràng, nhưng vẻ mặt lại nghiêm túc, hình như không thích cười. Người đàn ông này còn vô cùng cao lớn, cơ bắp cuồn cuộn khắp người, Thẩm Y Y đỏ mặt ngượng ngùng cúi đầu không dám nhìn lâu nữa.
Người đàn ông sau khi đi vào phòng câu đầu tiên liền nói thẳng: "Tôi tên Từ Thiên, từ nay về sau em chính là vợ của tôi, biết không?"
"Ừm, em biết, em tên là Thẩm Y Y..."
"Được, tôi cởi trói cho em rồi đi tắm! Tôi lấy nước nóng cho em."