Lạc Kỳ không từ bỏ ý định: “Đồng chí Lục Kính Quân, anh nói anh tội gì đây? Nếu anh biết tôi tới tìm anh, vậy anh khẳng định sẽ biết chuyện của tôi và mẹ anh, anh muốn tôi và mẹ anh ở chung một cách hòa bình là không thể”
“Quan hệ mẹ chồng cô dâu không tốt, cuối cùng khổ không phải do anh sao? Cần gì phải thế?” Lạc Kỳ nói rất trọng tâm.
Đối với chuyện quan hệ mẹ chồng nàng dâu, Lạc Kỳ tuy rằng là một kẻ độc thân, nhưng cô lại vô cùng có tiếng nói, dù sao cô còn nhỏ đã nhìn Trình phu nhân cùng bà nội cô cãi nhau lớn lên.
Người đàn ông bị kẹp dưới quan hệ mẹ chồng cô dâu đều rất khổ cực, đó chính là một cái bánh quy kẹp tim, không chú ý liền trở thành ống xả của hai bên. Về điểm này, cha của Lạc Kỳ, Lạc tiên sinh cực kỳ có kinh nghiệm.
Lục Kính Quân nghiêm túc nhìn Lạc Kỳ.”Nếu cô đang lo lắng về điều này, thì hoàn toàn không cần thiết. Cấp bậc của tôi đã đủ để tùy quân, nhà tôi đã xin, quét dọn là có thể ở lại. Vốn tôi cũng là chuẩn bị sau khi bận rộn xong đi đón hai người tới.”
Lục Kính Quân nói tới đây, miệng mím lại: “Cho nên cô có thể trực tiếp tùy quân, mẹ tôi sẽ không đi theo.” Mẹ anh cũng không dám đi theo.
Lạc Kỳ trầm mặc, lấy quan hệ mẹ chồng nàng dâu để khuyên giải Lục Kính Quân ly hôn thì lại bị anh chặn lại. Lạc Kỳ trong lòng có chút phiền não: “Tôi sẽ không chăm sóc đứa nhỏ.”
Nuôi đứa nhỏ có lẽ nguyên chủ La Hiểu Kỳ sẽ biết, lúc chăm sóc cũng không có vấn đề, nhưng cô không biết, cô đối với đứa nhỏ tiếp xúc nhiều nhất chỉ là nhìn đứa nhỏ nhà người khác đáng yêu đón tới ôm một cái.
Mấy ngày xuyên qua, Lạc Kỳ không có ngày không đêm chăm sóc Lục Niệm Tần, nói thật, cô có chút chịu không nổi.
Lục Niệm Tần là đứa nhỏ hơn một tuổi, đứa nhỏ ở độ tuổi này chính là lúc không biết gì cả, Lục Niệm Tần tuy rằng so với những đứa nhỏ khác còn nghe lời an tĩnh hơn, nhưng dù sao vẫn rất phiền toát, Lạc Kỳ thật sự không muốn dỗ dành đứa nhỏ.
Lúc này đến lượt Lục Kính Quân trầm mặc. Sở dĩ anh muốn kết hôn, chính là vì tìm một người đến giúp anh chăm sóc đứa nhỏ, trước khi kết hôn anh đã nói qua chuyện này với Lạc Kỳ, Lạc Kỳ lúc ấy nói cô sẽ chăm sóc đứa nhỏ, hiện tại Lạc Kỳ lại nói cô sẽ không.
Lục Kính Quân đau xót trong lòng, nhận định lời này là cái cớ La Hiểu Kỳ vì ly hôn với anh mà nói ra.
Anh nhắm mắt lại: “Đồng chí La Hiểu Kỳ, cô hãy suy nghĩ kỹ một chút. Trong đại đội của tôi còn có việc, đi trước, cơm tối đến lúc đó tôi đưa tới cho cô.”
Lục Kính Quân đứng lên rời đi, trước khi đi quên chuyện Đinh An Bình mời bọn họ đi ăn cơm. Đi đến cửa, anh mới nhớ ra.
Anh trực tiếp đi đến sân huấn luyện, gương mặt đen sì, giống như người khác nợ anh mấy trăm vạn, Đinh An Bình vừa nhìn anh như vậy liền vui vẻ đi tới bên cạnh hắn: “Sao, lại không nói chuyện được à?”