Tiểu Kiều Thê

Chương 5: Bí mật của tiểu mỹ nhân

Edit: Anh Tử

01/06/2023

----------------------------

Đến lúc này, Tề Phong Bắc mới chợt nhớ ra cơ thể của Bùi Nam không giống người bình thường.

Ngày Bùi Nam được sinh ra quá gấp gáp, lúc Tề Phong Bắc đang đi công tác ở nước ngoài, nhận được tin liền vội vã trở về, nhưng khi đó Bùi Nam đã được Bùi Băng sinh ra và đang nằm trong lòng ấp. Vì lý do này, Tề Phong Bắc đã rất hổ thẹn, cảm thấy mình không làm tròn trách nhiệm, cũng luôn tự trách bản thân không chuẩn bị chu toàn, mới để vợ mình bị ngã dẫn đến sinh non.

Hắn hoàn toàn không nghĩ tới, Bùi Nam căn bản không phải là sinh non mà là sinh đủ tháng, bởi vì ngày thụ thai so với hắn nghĩ sớm hơn 1 tháng.

Thời điểm nhìn thấy vợ, sắc mặt Bùi Băng tái nhợt, trên mặt còn có chút sợ hãi cùng lo lắng, nhìn thấy hắn liền khóc, nói: "Em xin lỗi", kỹ năng diễn xuất thật sự quá tốt. Tề Phong Bắc an ủi vài câu, mới biết vì sao cô nói xin lỗi.

Đứa con nhỏ bé được hắn ôm lấy, làn da trắng nõn, những đứa trẻ vừa được sinh ra đều trông rất xấu xí, nhưng Bùi Nam thì chưa bao giờ xấu, mặc dù chỉ mới vừa đến với thế giới này, cậu đã đẹp hơn những đứa trẻ khác rất nhiều. Chỉ có điều cậu lại rất nhỏ, cân nặng chỉ gần 3kg

Mới đầu, Tề Phong Bắc không nhìn ra điểm bất thường, lo lắng hỏi: "Con bị sao vậy? Chẳng lẽ là vấn đề bên trong sao?"

Bác sĩ lắc đầu: "Đứa bé ở mọi phương diện đều bình thường, có điều..." Bác sĩ có chút khó nói, đành mở khăn quấn ra, để Tề Phong Bắc tự nhìn.

Ở giữa hai chân bé có bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© nam, d**ng v*t vẫn khá hoàn chỉnh, thấy Tề Phong Bắc vẫn không hiểu, bác sĩ liền tách hai chân bé ra, nói: "Con của ngài... Sinh ra đã có hai bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ©."

Tề Phong Bắc nhìn chằm chằm vào nó một hồi lâu, rồi từ từ chấp nhận.

Trên thế giới tỷ lệ sinh ra đứa bé như vậy không lớn, nhưng cũng không phải hoàn toàn không có, hơn nữa sau mười sáu tuổi còn có thể cắt bỏ đi một bộ phận, mà không ảnh hưởng gì đến cơ thể, chỉ cần không để lại vấn đề gì cho con hắn là tốt rồi.

Mà đứa nhỏ này rất thông minh, người nhà cũng không quá quan tâm vấn đề này, cho nên Bùi Nam tuy rằng từ nhỏ đã biết cơ thể của mình không giống với mọi người, cũng chưa bao giờ mặc cảm hay tự ti. Cậu cũng từ nhỏ đã tự coi mình như một bé trai bình thường, ngoại trừ tính tình hay nóng nảy và thích làm nũng, thì cũng không có gì kỳ quái.

Về phần tính cách nóng nảy thích làm nũng này, cũng đều do người nhà chiều hư mà ra, không liên quan gì đến giới tính của cậu.

Tề Phong Bắc vẫn luôn đối xử với cậu như một bé trai bình thường, mãi cho đến một năm trước hắn biết được đứa bé ấy không phải con của mình, mới nhẫn tâm vứt bỏ toàn bộ tình cha con với cậu, ban đầu là hận, sau đó tự hòa giải bản thân, cuối cùng rũ bỏ hết thảy quá khứ.

Hắn cùng Bùi Băng là được hứa hôn ngay từ khi còn trong bụng mẹ, hai nhà Tề gia cùng Bùi gia thân thiết nhiều đời, chỉ là một bên ngày càng phồn vinh, còn một bên lại dần dần lụi tàn, đến thế hệ Bùi Băng chỉ còn lại một mình cô, khi kết hôn cũng chẳng có gì ngoài một khoản hồi môn nhỏ.

Từ rất sớm cô đã một mình gả đến đây, tính cách hai người không hợp nhau, dù sao Tề Phong Bắc cũng là con cả, từ khi con bé đã tiếp nhận giáo dục ưu tú, nên tính cách trầm mặc ít nói làm việc quyết đoán. Mà Bùi Băng lại là một tiểu thư được nuông chiều, mặc dù gia cảnh sa sút, nhưng từ nhỏ vẫn ăn sung mặc sướиɠ, lớn lên bên trong tháp ngà, khao khát tình yêu lãng mạn nồng nhiệt.

Hai người đột nhiên kết hôn, ngay từ đầu đã tương kính như tân, sau này Tề Phong Bắc càng ngày càng bận rộn, thời gian đi công tác cũng nhiều hơn, nên hai người rất ít khi ở cùng nhau, theo năm tháng dần trôi, tình yêu của hắn với vợ dường như cũng phai nhạt hay thậm chí chưa bao giờ nảy sinh tình yêu, mà chỉ có trách nhiệm.

(edit: Tương kính như tân có thể hiểu là “kính trọng nhau như khách”)

Ngược lại, đứa con trai này, bởi vì sinh ra đã vô cùng yếu ớt, khi còn nhỏ rất thích làm nũng, không ngờ đã chiếm được sự chú ý cùng tình yêu thương từ hắn.

Cho nên khi mới ly hôn, hắn rất nhanh đã quen đi Bùi Băng, nhưng với Bùi Nam lại giống như tổn thương đến xương cốt, khiến hắn đau khổ một thời gian dài.

Nhưng tâm lý Tề Phong Bắc rất mạnh mẽ, nếu hắn đã nói vứt bỏ cậu, thì sẽ vứt bỏ một cách sạch sẽ không để lại bất cứ thứ gì liên quan đến cậu, cho nên khoảng thời gian này dù để cậu ở lại, hắn cũng chẳng bận tâm chút nào.

Mà lúc này, cặp mông đầy đặn trước mặt hắn kia lại cứ nhếch lên còn lắc qua lắc lại, cùng với hình dáng ở giữa cánh mông hiện ra, không hiểu sao lại hấp dẫn ánh mắt của hắn. Hắn cũng được coi là một người đàn ông biết giữ mình trong sạch, khi còn trẻ vì quá bận rộn với sự nghiệp mà chưa bao giờ ở bên ngoài làm bậy, sau ba mươi tuổi không thiếu mỹ nữ ve vãn, hắn cũng không phải là không có ý nghĩ giải tỏa chút, nhưng vào thời khắc mấu chốt lại dùng hôn ước kìm hãm chính mình. Mà một năm trước khi xem được đoạn phim ân ái ghê tởm kia, toàn bộ ham muốn tìиɧ ɖu͙© của hắn như bị dập tắt hoàn toàn, sau đó cũng không có dấu hiệu bùng lên lần nào nữa.

Cho tới thời điểm này, Tề Phong Bắc mới cảm nhận được cảm xúc quen thuộc.

Một luồng nhiệt khô nóng tràn vào bụng, rồi đến giữa hai chân, chỉ là nhìn thấy cặp mông trước mặt kia nhếch lên thôi, Tề Phong Bắc đã mơ hồ nhận ra chính hắn đang kích động muốn cương cứng. Nhưng chưa hoàn toàn cương hết, thiếu niên trước mặt đã đứng lên, lúc quay đầu thì phát hiện ra hắn, lập tức bị dọa sợ hết hồn.

Bùi Nam đã không cắt tóc một năm rồi, tóc của cậu giờ đã mọc rất dài, tóc mái rủ xuống che mất nửa khuôn mặt. Vì để tiện làm việc, cậu mượn một cái dây buộc tóc của mẹ Hoa đem phần tóc phía trước búi gọn lên, y như một quả táo vậy. Cứ như vậy, khuôn mặt của cậu cũng hoàn toàn lộ ra, nhưng điều này cũng không làm cậu xấu đi, trái lại nhìn trông càng gọn gàng xinh đẹp hơn.

Làn da của cậu thật sự rất trắng, gương mặt nhỏ nhắn xinh xắn, trên mặt lúc này còn đọng vài giọt nước, hai mắt mở to càng tăng thêm một phần mê hoặc.

Huống hồ bộ đồ cậu đang mặc lúc này rất chật chội, còn bị ướt sạch, làm cho những đường nét mảnh mai trên cơ thể của thiếu niên hoàn toàn lộ ra trước mắt hắn, trên ngực còn có thể thấy hai điểm hồng lúc ẩn lúc hiện.

Tề Phong Bắc không dấu vết liếc nhìn cậu, và nhận ra sự hưng phấn ở đũng quần mình ngày càng mãnh liệt, sắc mặt trở nên có chút khó coi: "Cậu đang làm gì?"

"Baba..." Bùi Nam luống cuống gọi một tiếng, đôi môi khẽ mở: "Con, con chuẩn bị nước tắm cho baba..."

Tề Phong Bắc khẽ nhíu mày, ánh mắt lại rơi xuống ngực cậu: "Cậu cũng tắm luôn sao?"

"Không phải..." Bùi Nam ngượng ngùng, mặt đỏ bừng "Con trước đó có vệ sinh bồn tắm, không cẩn thận làm ướt quần áo"

Tề Phong Bắc nghe thấy tiếng nước chảy, lạnh lùng nói: "Vậy bây giờ chuẩn bị xong chưa?"

Nước đã tràn ra ngoài, Bùi Nam quay lại nhìn thấy, vội vàng tắt vòi nước. Cậu lại phải ưỡn mông lên, cặp mông căng tròn lại hiện ra rõ ràng trước mặt Tề Phong Bắc, trong nháy mắt khiến hô hấp của hắn loạn nhịp.

Bùi Nam đứng dậy, sốt sắng nhìn hắn: "Baba, baba thích loại tinh dầu nào? Đề con đổ một ít vào bồn cho người"

Giọng điệu Tề Phong Bắc không tốt lắm: "Sao cũng được"

"Vậy thì hương cam quýt đi" Bùi Nam cảm nhận được hắn đang mất kiên nhẫn, nếu là trước đây chắc hẳn cậu sẽ cảm thấy rất oan ức, hiện tại thì không dám, chỉ có thể giả bộ không phát hiện ra cảm xúc của hắn, ngoan ngoãn lấy tinh dầu rót vào bồn tắm: "Baba, có thể tắm rồi." Cậu đứng lên, do dự nói "Baba có cần con chà lưng không?"

Cậu không biết Trung quản gia có đảm nhiệm phần này luôn hay không, như lúc trước ông đã từng chà lưng cho cậu.

Tề Phong Bắc nói: "Không cần, cậu ra ngoài đi" Hắn phải nhẫn nhịn hết sức mới không khiến hạ bộ của mình ngẩng lên, lại không dám cử động, càng không dám nhìn Bùi Nam.

"Dạ" Bùi Nam ngoan ngoãn gật đầu, lúc sắp ra cửa thì Tề Phong Bắc đột nhiên nói "Sau này mặc bộ nào đàng hoàng chút?"

Bùi Nam nghe xong đứng hình vài giây, sau đó cúi đầu nhìn quần áo trên người mình, có chút không biết làm sao. Cậu nhỏ giọng nói: "Con không còn bộ đồ ngủ nào khác…."

Hắn đứng rất gần cậu, nước da cậu trắng như sứ nhìn rất mềm mại, cơ thể cậu dường như bị nhiễm mùi cam quýt của tinh dầu, mà tỏa ra mùi hương ngọt ngào. Chiếc quần pijama của cậu rất ngắn, từ đầu gối trở xuống đều lộ ra ngoài, phần đầu gối vì quỳ một thời gian dài trên gạch còn hơi sưng đỏ, những vết sưng đỏ hằn lên trên làn da trắng nõn trong thật chói mắt.

Khiến trong đầu người khác nảy lên những suy nghĩ không được trong sáng.

Tề Phong Bắc có chút hung hăng quát: "Ra ngoài!"

Bùi Nam không hiểu vì sao hắn tự nhiên nổi giận, ngơ ngác nhìn Tề Phong Bắc, trong mắt có chút hơi nước dâng lên, môi nhỏ vô thức mím lại, lộ rõ vẻ ủy khuất. Cậu có chút muốn nổi giận, nhưng nhanh chóng nhận thức được tình huống của mình hiện giờ, nên chỉ cố nén giọng nói: "Con ở bên ngoài chờ baba, khi nào baba tắm xong con sẽ vào dọn dẹp." Sau đó nhanh chóng đi ra ngoài.

Lúc nằm trong bồn tắm, Tề Phong Bắc vẫn ra sức kiềm chế bản thân, nhưng trong đầu chợt lóe lên hình ảnh nào đó, sự tự chủ trước đó liền lập tức sụp đổ hoàn toàn.

Hắn nhớ đến cảnh Bùi Nam cọ rửa bồn tắm.

Tiểu mỹ nhân từ nhỏ đã được nuông chiều mà lớn, nên đầu óc có chút ngốc nghếch, căn bản chưa từng động đến việc nhà, chắc lúc cọ rửa bồn tắm cậu đã chui cả người vào, cởi giày, dùng đôi chân đẹp đẽ kia đã trực tiếp bước vào bồn tắm. Cậu có thể đã quỳ, hoặc ưỡn mông, cầm bàn chải trong tay ra sức chà, cái mông cũng theo đó uốn éo theo.

Cậu ta chắc chắn rất nhanh sẽ mệt, khi ấy cậu sẽ trực tiếp đặt cặp mông tròn trịa kia xuống mặt bồn tắm mà nghỉ ngơi. Bùi Nam ngồi như một chú vịt, vì lúc nhỏ cậu thường ngồi như vậy trên thảm mềm chơi đồ chơi, nên khi cậu ngồi xuống bồn tắm như vậy cặp mông liền dán vào mặt bồn, thậm chí nơi bí mật căng phồng kia cũng vô tình cọ vào bồn tắm rồi bị thấm nước. Các vệt nước đọng lại làm cho hình dáng nơi đó hiện ra rõ hơn.

Tề Phong Bắc biết ngay lúc này bản thân không bình thường, hắn không nên có những ý nghĩ không đứng đắn về đứa con mình đã từng nuôi hơn mười sáu năm này, nhưng không biết vì sao, hắn không khống chế được.

Du͙© vọиɠ giống như một sợi dây leo mọc lên một cách bừa bãi, cuối cùng quấn chặt lấy hắn, thân dưới của hắn thiếu chút nữa đã cương trước mặt Bùi Nam, hiện tại nó đã cương cứng trong làn nước tinh dầu cam quýt này, như thể đã hoàn toàn thoát ra khỏi nỗi ám ảnh của quá khứ và trở mình sống lại.

Hắn từng cho rằng bản thân đã bị vợ cũ làm cho ghê tởm đến mức liệt d**ng, còn tìm đến gặp bác sĩ tâm lý để khám bệnh.

Dù sao cũng không có người đàn ông nào có thể bình tĩnh đối mặt với video vợ mình cùng một gã đàn ông khác lăn lộn trên giường, thậm chí nó còn được phát tán rộng rãi trên internet.

Bác sĩ tâm lý cũng khuyên hắn nên buông bỏ quá khứ, Bùi Phong Bắc cũng đã tự điều chỉnh tâm lí của mình thành công, nhưng như vậy hắn cũng không có nổi lên bất cứ ham muốn nào.

Cho đến thời điểm đó.

Suy cho cùng, không người đàn ông nào có thể bình tĩnh đối mặt với những đoạn phim vợ mình và người đàn ông cùng nhau trần trụi ân ái, thậm chí những đoạn phim đó còn bị lan truyền rộng rãi trên mạng xã hội.

Bác sĩ tâm lý cũng tư vấn và thuyết phục hắn buông bỏ quá khứ. Tề Phong Bắc đã làm được, nhưng hắn vẫn chẳng có ham muốn tìиɧ ɖu͙© với bất cứ ai.

Cho đến giây phút vừa rồi.

Hắn nhắm mắt lại, những ngón tay thon dài cầm lấy d**ng v*t kiêu ngạo kia di chuyển lên xuống. Mặc dù hắn biết bản thân mình không nên mộng tưởng về con trai trước kia của hắn, nhưng lần này Tề Phong Bắc không muốn kiềm chế bản thân nữa, ít nhất chỉ một lần này, hắn muốn phát tiết hết toàn bộ ham muốn đã kìm nén bấy lâu.